Cách chủ nhật hai ngày, Lục Thiền cảm giác tẻ nhạt đủ kiểu, muốn gọi điện thoại cho An Thư, lúc này mới nhớ tới điện thoại di động của mình sớm đã bị ném hỏng, vẫn chưa mua cái mới.
Lục Thiền nghĩ nghĩ một lúc, mở máy vi tính đăng nhập blog, gửi cho An Thư tin nhắn: "Đang ở đâu đấy?"
Một lúc sau An Thư trả lời cô: "Mày quản lí tao. Hứ."
Lục Thiền biết hỏa khí của con nhỏ này từ đâu tới, cô hơi buồn cười nhìn cái tên "Có bệnh không uống thuốc", chậm rãi gõ bàn phím: "Đừng tức giận mà. Tao tưởng là mày đã hiểu ý tao. Với lại, điện thoại di động bị ném hỏng, không gọi điện thoại cho mày được."
Một hồi lâu sau, hình cái đầu lấp lóe lần thứ hai: "Vậy cũng được. Tao không làm người xấu nữa. Điện thoại di động của mày làm sao? Thảo nào mày lại dám không nhận điện thoại của tao!"
Lục Thiền phì một tiếng bật cười: "Theo tao ra ngoài mua điện thoại di động đi, tiểu nhân nhất định biết gì nói nấy."
Từ trước đến giờ Lục Thiền vốn không nghiên cứu gì nhiều về sản phẩm điện tử, lôi kéo An Thư đi trung tâm thương mại quét thẻ một cái mua một cái điện thoại apple đời mới nhất liền đi luôn, cực kỳ lưu loát. Nhân viên bán hàng đứng phía sau cửa hàng apple ngẩn người nhìn hai người nghênh ngang rời đi, mừng đến phát khóc.
Khách hàng mà đều như vậy thì thật tốt a!
An Thư vẫn trước sau như một, tóc ngắn gọn gàng, ngũ quan khéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bien-thanh-meo/1998880/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.