Lục Thiền bị hồi chuông điện thoại ồn ào đánh thức.Cô đem chăn trùm kín đầu, coi như không nghe thấy cái gì. Bên tai truyền đến tiếng mèo kêu bất lực, mới hoàn toàn làm Lục Thiền thức tỉnh.
Lục Thiền ngồi bật dậy, đống lông xù trắng tinh bên cạnh tựa hồ đang run rẩy. Tiếng chuông phiền phức vẫn đang reo inh ỏi, Lục Thiền bực bội nhận điện thoại, ôm Cải Trắng ra khỏi phòng.
Tình cảnh của Tề Thiệu Diễn giờ phút này thực vi diệu, dù cho Lục Thiền có vuốt ve thế nào cả người hắn đều khó chịu, hắn cần phải đi giải quyết. . .
Làm một sinh vật trí tuệ cao cấp có tri thức có văn hóa có đạo đức, hắn làm sao có thể tiểu tiện không đúng nơi quy định? Vì thế hắn liền nhịn nhịn nhịn, ở trên giường Lục Thiền vặn vẹo nửa ngày, thiếu chút thì té xuống.
Bộ dạng Lục Thiền lúc ngủ say thật giống như đứa trẻ không hề phòng bị, nét mặt mang theo tươi cười không màng danh lợi. Nếu bình thường hắn còn có tâm tư thưởng thức một phen, nhưng hiện tại hắn chỉ muốn một tát đập tỉnh cái đống đang ngủ say như chết kia. Thời điểm tiếng chuông di động vang lên, Tề Thiệu Diễn giật mình, lập tức nghĩ tới đây là biện pháp duy nhất có thể giải cứu hắn, hắn liền kêu theo. Thân thể của hắn hiện tại vẫn là con mèo mới sinh ba tháng, thanh âm tức giận nghe kiểu gì cũng khá non nớt, đáng tiếc bây giờ hắn không rảnh bận tâm, đành phải nhịn xuống cỗ thẹn thùng trong lòng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bien-thanh-meo/1998820/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.