Nhìn thấy cô vợ bé nhỏ của mình cẩn thận từng li từng tí mà cất tờ giấychứng nhận kết hôn mới toanh, còn len lén lấy tay nhéo mặt mình nhằm xác định không phải là đang nằm mơ, trong lòng Phương Cảnh Thâm mềm mạigiống như là kẹo đường.
Trong lúc Tô Tiểu Đường đang hưng phấn đến mức choáng váng, thì di động trong túi vang lên, nhìn xuống hóa ra là Tô Kiến Thụ gọi tới.
“A lô?”.
“Làm kịp không? Giờ này chắc cục dân chính đã hết làm việc thì phải?” Tô Kiến Thụ hỏi.
“Kịp, chúng tôi là cặp đôi cuối cùng”.
“À…” Giọng điệu rõ ràng rất thất vọng.
“Có việc gì không?”.
“Nếu rảnh thì sang đây một lát đi! Bố có chuyện muốn nói với con!”.
“Bây giờ à?” Tô Tiểu Đường nhìn Phương Cảnh Thâm.
“Nếu không rảnh thì thôi” Trong giọng nói chứa đầy vẻ thương tâm.
“Thực ra cũng không có chuyện gì…”.
“Vậy bố chờ con ở nhà nhé!” Tô Kiến Thụ nói xong liền cúp điện thoại.
“Sao vậy?” Nhìn thấy Tô Tiểu Đường mặt ủ mày ê, Phương Cảnh Thâm hỏi.
“Bố em gọi tới, bảo em qua bên đó một chuyến, nói là có việc muốn nói với em”.
“Anh đi với em?”.
Tô Tiểu Đường gãi đầu: “Em vẫn nên đi một mình thì hơn!”.
Cô biết Tô Kiến Thụ không thích anh, dĩ nhiên là không muốn anh đi, không muốn nhìn thấy vẻ mặt chịu uất ức của anh.
Phương Cảnh Thâm biết cô lo lắng cái gì : “Dù sao ông ấy cũng là bố ruột của em”.
Mấy ngày nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bien-thanh-cun/2246344/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.