Hai người nhìn nhau. 
Thẩm Tư Diên ánh mắt có chút né tránh, Hứa Tri Lục mắt sáng quắc nhìn hắn, mím môi nói: "Tôi nhớ không nhầm, anh không hề biết bắn tên" 
Trong trí nhớ của Hứa Tri Lục, Thẩm Tư Diên thời điểm hiện tại không thể nào biết bắn tên. 
Hai người có một lần ra ngoài chơi bắn tên, Thẩm Tư Diên cũng có chút hứng thú, chơi được vài phút, thành tích cực thảm, lại còn bị Hứa Tri Lục chê bai. Về sau muốn tìm hắn đi chơi đều bị hắn cự tuyệt. 
Thế nhưng hiện tại----- 
Cô nhìn mũi tên trúng hồng tâm, có cảm giác không thể nói nên lời. 
Cô cảm thấy dáng vẻ bắn tên lúc nãy của Thẩm Tư Diên cực kỳ quen thuộc, dường như đã nhìn thấy ở đâu đó. Nhưng rõ ràng hai người chỉ đi chơi với nhau một lần. 
Thẩm Tư Diên tim đập nhanh hơn vài nhịp, hạ mắt nhìn cô. Hai người cứ thế nhìn nhau, Thẩm Tư Diên mở miệng trước: "Ừ, lúc rảnh rỗi có học chút" 
Hứa Tri Lục ánh mắt đầy hoài nghi: "thật sao?" 
Thẩm Tư Diên ừ một tiếng, mặt không đổi sắc: "không tin?" 
Hứa Tri Lục thu hồi ánh mắt, nhưng vẫn len lén nhìn hắn hoài nghi, thì thào nói: "Ai không tin, tôi chỉ là hiếu kỳ tại sao kỹ thuật của anh lại tốt thế." 
Cô buông tay lùi về phía sau một bước: "Không có ý khác, anh đừng nghĩ nhiều" 
Thẩm Tư Diên: "....Tôi không có nghĩ nhiều" 
Hắn dời mắt: "Cô có muốn tìm chỗ nào ngồi một lát không?" 
"Không cần" Hứa Tri Lục hắn: "Tôi xem thêm một lát, cảm thấy anh rất có tư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bi-toi-da-dien-cuong-theo-duoi-toi/157932/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.