Hứa Tri Lục sa mạc lời đối với hành động kỳ lạ của Thẩm Tư Diên, không chút do dự hoàn tiền. Thuận tiện trả lời tin nhắn: tôi cũng không sợ ông chủ nhà hàng thịt ếch tìm đến đòi tiền.
Thẩm Tư Diên "..."
Hứa Tri Lục lười quản hắn nghĩ gì, tắt điện thoại kéo Tân An An vào lớp.
Vừa bước vào liền nhìn thấy đồ vật đặt trên bàn mình. Cô sững sờ trong chốc lát, lại nhìn Trần Tĩnh Hàm ở bàn trên đang đọc tiểu thuyết.
"Tĩnh Hàm"
"Ơi?" Trần Tĩnh Hàm ngẩng đầu nhìn cô: "Sao thế"
Hứa Tri Lục mím môi, thấp giọng hỏi: "Đồ trên bàn tớ là của ai vậy?"
Trần Tĩnh Hàm nhìn qua, nghĩ nghĩ nói: " Hình như là của Thẩm Tư Diên đó, lúc nãy khi tớ vào lớp thì thấy hắn đang dừng ở bàn cậu một lúc"
Nói xong, liền ngạc nhiên nhìn Hứa Tri Lục: "Cậu ta không nói gì với cậu sao?"
Hứa Tri Lục nhìn cái hộp giữ ấm kia, lắc đầu đáp: "Không nói gì hết"
Thẩm Tư Diên sẽ không bao giờ nói với cô mấy chuyện vặt vãnh này.
Trần Tĩnh Hàm gật gật, cũng không hỏi thêm, quay lại chuyên tâm đọc tiểu thuyết.
Tân An An hiếu kỳ chỉ chỉ cái hộp giữ nhiệt, nhỏ giọng hỏi: "Bên trong có cái gì vậy?"
Hứa Tri Lục nhìn cô "Mở ra xem thử?"
"....Ân"
Hứa Tri Lục lập tức mở ra. Hộp có 3 tầng, tầng cao nhất là cơm, tiếp theo là rau và thịt, tầng cuối là canh xương. Màu sắc thịt rau trông rất ngon lại dinh dưỡng, vừa mở ra liền ngửi thấy mùi thơm vấn vương nơi đầu mũi, nhìn thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-bi-toi-da-dien-cuong-theo-duoi-toi/157926/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.