Lạc Thành: Anh yêu em, Tưởng Thập.
——
Tưởng Thập không kịp chờ đợi đã muốn đi đến công viên Hồ Đông gặp Lạc Thành, sau đó dừng lại ở cửa, vuốt vuốt…đầu tóc lộn xộn, chạy vội vào phòng vệ sinh, chải vuốt lại mái tóc.
Tưởng Thập vừa chải đầu vừa nhìn mình trong gương, ừ, thoạt nhìn rất manh! May mà mình thông minh, còn nhớ kỹ phải thu thập bản thân lại một chút, nếu không cứ như vậy lỗ mãng mà đi gặp nam thần, nhất định sẽ lưu lại ấn tượng xấu với nam thần…
Cũng được cũng được, Tưởng Thập hít sâu một hơi, từ từ thở ra.
Nhìn cái gương lộ ra một nụ cười.
Thực ra cười rộ lên như vậy càng đẹp mắt o()ツ┏━┓
Nếu mình thích nam thần, thì nhất định phải đuổi nam thần tới tay! Tưởng Thập nắm chặt tay, xoay người rời khỏi phòng vệ sinh.
…
Biết nam thần ở trong công viên chờ mình, cho nên Tưởng Thập trực tiếp đi qua, không thể để cho nam thần chờ lâu lắm.
Khoảng chừng năm phút đồng hồ sau đã đến, trả tiền, xuống xe.
Đứng ở cửa vào công viên, hít sâu một hơi. Mới chậm rãi đi vào.
Buổi sáng có không ít người tản bộ trong công viên, thế nhưng Tưởng Thập vừa liếc mắt liền thấy được bóng dáng cao ngất đứng ở dưới tàng cây chương. Anh đang cúi đầu xem đồng hồ, có lẽ đang chờ đợi người.
Đó chính là Lạc Thành nam thần đi!
Tưởng Thập có chút hưng phấn, nhưng lại không muốn mất mặt ở trước mặt nam thần, giả bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-anh-khong-the-nhin-nham/2084907/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.