Từ ngày đó, Oánh Lộ thường xuyên qua chỗ ta chơi, thỉnh thoảng còn mang theo đồ chơi hay hay lại đây cho ta xem. Ta cũng kiềm chế chính mình, không còn suốt ngày bày ra mặt thối, làm bộ dường như không có việc gì xảy ra ở chung với nàng.
“A Lam!” Nàng kích động ôm váy chạy vào cửa, “Tiểu Hắc có phải ở chỗ ngươi không?”
Ta liếc nhìn con heo đen đang lăn lộn sung sướng trên giường, “Ừ.”
Nàng vừa tức giận vừa buồn cười, “Con heo này, gần đây ngay cả ai là chủ của nó nó cũng không biết, suốt ngày chạy tới chỗ ngươi, cũng không sợ trên đường bị người ta bắt đi làm thịt!”
Động tác lăn lộn của Tiểu Hắc dường như dừng một chút, nhưng rất nhanh liền ôm chăn tiếp tục lăn, vô cùng thích ý.
Ta khó tránh khỏi có chút bật cười, “Ai chẳng biết Mạnh tiểu thư yêu sủng con heo đen này, dám thịt nó? Ăn gan hùm mật gấu à.”
“Hừ.” Nàng chống hai má, “Một ngày nào đó ta sẽ nấu nó.”
Tiểu Hắc nghe vậy nghe dừng lăn lộn, thân mình tròn vo na đến bên người ta cọ cọ, giống như lấy lòng. Ta ôm lấy nó kéo kéo đuôi heo, nhìn Oánh Lộ nói: “Lúc nấu đừng quên mang theo ta.”
Tiểu Hắc kịch liệt vặn vẹo thân mình, cặp con ngươi màu đen ngơ ngác nhìn ta, lại mơ hồ đó có thể thấy được trong đó bất mãn cùng lên án.
Ta không khỏi có chút sững sờ, vật đổi sao dời, có lẽ thứ không đổi, chỉ có nó.
Oánh Lộ thanh thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-nguoi-keo-nguoi-di/3285659/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.