Sau khi ta nhìn mĩ công tử áo đỏ kia nói ra câu “GAY, bỏ tay ngươi ra”, mĩ công tử kia liền lâm vào trạng thái thất thần cứng ngắc cùng không dám tin. Vì thế ta cũng lưu loát kéo Bạch Vi bước đi, hoàn toàn không để ý hay áy náy gì với hắn.
Được rồi, ta thừa nhận, ta là người bụng dạ không được tốt, biết rõ chỗ đau của người ta ở đâu còn thích cố tình giẫm lên chà chà vài cái. Cái loại cảm giác này có thể dùng một từ “Thích” để hình dung sao? Không, phải dùng hai từ là -- thực thích.
Bạch Vi đối với hành vi của ta tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc, ta cũng không giải thích nhiều, chỉ lầm bầm lầu bầu nói câu, “Ngay cả nữ tử nhìn thấy cũng mất hồn, bộ dạng nam tử này không phải là quá đẹp đi?” Bạch Vi nghe vậy lập tức trầm mặc, trong mắt có tia xấu hổ chợt lóe qua.
Ta dưới đáy lòng thở dài, xem cô nương này ngại ngùng đơn thuần, nhìn thấy nam tử tuyệt mỹ còn có thể đỏ mặt thất hồn như vậy, rất bình thường. Không giống cái đồ ngoại tộc ta đây, rõ ràng thân thể mới mười lăm tuổi nhưng lại giống như bà già tám mươi, mặt đỏ tim đập không có nửa phần quan hệ với ta.
( Đương nhiên, tỷ chưa đến 80 nhưng cũng được nửa phần 80 rồi =.=|||)
Trời cao a, này cuối cùng là ai tạo nghiệt đây
Sau khi từ “Phi Phượng” trở về, ta cùng Bạch Vi liền an phận ở tại khách sạn, đợi đến tối thì Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-nguoi-keo-nguoi-di/3285649/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.