🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Năm ấy, lúc bọn họ còn là những đứa trẻ, bọn họ đã gặp nhau.



Lúc ta tỉnh lại, nhìn nóc màn xa lạ có chút hồ đồ, sau đó từ từ nhớ lại, ta đang ở bên ngoài, không phải ở trong cung điện của mình. Ta chậm rãi đứng dậy mặc quần áo, nghĩ không biết Tế Tế lại đi chỗ nào chơi để chủ tử ta đây phải tự rửa mặt chải đầu.



Ta ở trong phòng chuẩn bị nước, rửa mặt chải đầu một hồi, lau khô nước dính trên tay rồi đi ra ngoài. Đẩy cửa ra, ánh mặt trời thực chói chang, ta nheo mắt nhìn, giơ chân tính đi bộ xung quanh xem một chút.



Ta nhớ rõ Tế Tế nói với ta, nơi này gọi là Tề Vân Sơn, vị trí vừa đúng ở giữa trung tâm một ngọn núi lớn. Núi này một năm bốn mùa đều như mùa xuân, tiếng chim hương hoa, phong cảnh mê người, quả thật là một nơi rất thích hợp để nghỉ ngơi. Quan trọng nhất là, ngọn núi này từ mấy trăm năm trước đã ngầm được thừa nhận không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào, bất kỳ người nào.



Tề Vân Sơn chính là Tề Vân Sơn, đúng là thánh địa thích hợp cho ba hoàng đế tụ họp lại thể hiện tình hữu nghĩ, tình đồng chí của nước mình cho nước bạn xem.



Ta sờ sờ cằm, bắt đầu nghĩ lại lý do vì sao ta lại đi theo đoàn xuất hành đến đây.



Vốn năm năm một lần, tam vương lại tụ hội nơi đây. Thông thường họ không mang theo công chúa, tại cái xã hội phụ hệ này hoàng tử

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-nguoi-keo-nguoi-di/3285603/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nắm Tay Người, Kéo Người Đi
Chương 20: Ngoại truyện: Một ngày bình thường
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.