Ước mơ của ta.
Nói đến thật sự là xấu hổ. Ước mơ của ta không phải là “Muốn hát liền hát, hát vang dội” như Trương Hàm Vận*, cũng không phải là “Làm giáo viên, hôm nay lấu cá dưa chua, ngày mai cá dưa nấu lẩu” như McDull**.
*Một ca sĩ Trung Quốc
**Một trong những nhân vật hoạt hình được yêu thích ở Trung Quốc
Ước mơ của ta là lúc đói có thể ăn no, ăn no rồi lại ngủ, ngủ thẳng tự nhiên tỉnh.
Xem, ước mơ của ta rất đơn giản, cho tới bây giờ ta vẫn là một người rất dễ thỏa mãn.
Ta tỉnh lại, vẫn còn lưu luyến ôm lấy chồng chăn ấm áp, mắt nửa híp lại bắt đầu muốn ngủ tiếp. Ngoài kia có người nhẹ nhàng nhưng kiên trì gõ cửa, đuổi mấy con sâu ngủ của ta chạy mấy.
“A Lam, ta có thể vào không?” Có người sợ hãi hỏi.
Ta đứng dậy cúi đầu chậm chạp cài lại áo,“Ừ.”
“A Lam, chúng ta lại gặp mặt.” Người nọ đứng trước mắt ta, cực kỳ vui vẻ cười.
Ta nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, môi đỏ răng trắng, tiểu mỹ nữ a. Tiểu mỹ nữ này nhìn có chút quen mắt. Ta mù mịt hỏi:“Ngươi là?”
Tiểu mỹ nữ thẹn thùng nhìn ta nói:“Ta là Khả Nhẫm, ngươi không nhớ ta?”
Ta nghĩ, đây quả thật là cô gái động lòng người, nhưng cô gái động lòng người như vậy vì sao tới tìm ta?
Khả Nhẫm thấy ta không nói gì liền nói:“Ngày đó ở trên xe ngựa, ta ngồi bên cạnh ngươi.”
Nàng ngại ngùng một chút, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-nguoi-keo-nguoi-di/3285591/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.