- Sao anh lại ở đây?
Tôi ngạc nhiên nhìn người trước mắt. Có cắn lưỡi chết tôi cũng không nghĩ rằng có ngày hắn lại mò tới tận khu nhà khối 11 thế này. Ở cái trường này, từ ngày hắn nhập học, tôi nhìn thấy hắn được duy nhất có hai lần. Ngoài ra thì hắn gần như bốc hơi khỏi ngôi trường này. Một hotboy không quá làm màu mà vẫn có thể nổi như cồn trong trường như hắn thì quả là đặc biệt.
Hắn cầm tay tôi lên và dúi vào một bịch sữa, nói:
- Hôm nay em không xuống canteen. Sợ em đói.
Hắn nói xong, tay khẽ đưa lên xoa đầu tôi rồi quay gót bước đi.
Mọi người có mặt ở đó đều “ồ” lên ngạc nhiên.
- Lại một anh chàng mắc lưới.
- Không ngờ đến cả anh Triết cũng mê nhỏ này.
Và còn nhiều nhiều những lời nói khác nữa. Ha, chuyện gì đang xảy ra vậy? Hắn lại mắc bệnh gì nữa đây? Mát dây thần kinh sao? Hay là lại bị ma nhập nữa rồi.
Tôi nhìn hộp sữa, thở hắt ra một cái một cái để lấy lại phong độ và cũng để xua đi cái sự bất ngờ trong tôi rồi tức tốc chạy đuổi theo hắn. Nhưng hắn đã đâu mất rồi. Như một bóng ma, hắn đến rồi đi mà chẳng ai ngờ vậy. Rút cục là hắn làm sao đi hết dãy hành lang này chỉ trong vài giây chứ? Hộp sữa này tôi đành phải miễn cưỡng nhận vậy!
...
Sáng nay, trong lúc đang ngồi trên ô tô đi học và nhàn nhã ngắm cảnh, Lâm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-anh-buoc-den-ngay-mai/2314270/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.