Lâm ngồi trong góc phòng suy nghĩ vu vơ. Không hiểu sao sau tối hôm đó, hình ảnh cô gái ấy cứ bủa vây lấy cậu. Hôm đó, cậu ôm cô gái ấy, cho cô ấy mượn bờ vai để khóc cả đêm. Cô gái ấy khóc nhiều đến nỗi ướt sũng vả vai áo cậu. Nín rồi khóc, khóc rồi lại nín mà cô ấy không nói gì cả.
Chợt, cả căn phòng tối sầm lại, điện chớp chớp như có trục trặc, sáng lại tắt, sáng lại tắt. Đầu Lâm bị bủa vây bởi âm thanh như âm thanh báo cháy, nó cứ kêu mãi như muốn thấu vào từng nơ-ron thần kinh của não vậy. Rồi mọi ánh đèn chuyển thảnh màu đỏ. Một căn phòng với chớp đỏ liên hồi giống như trước mắt là một căn phòng toàn máu vậy. Một màu đỏ tươi. Điện thoại trên bàn bỗng rung lên bần bật, màn hình sáng lên cũng chỉ thấy một màu đỏ tươi của máu, không chữ, không hình.
Rồi một bóng đen vụt qua mọi ngóc ngách trong phòng. Hết chỗ này đến chỗ khác. Cửa sổ cũng không biết đưuọc mở ra từ bao giờ mà đang bị gió thổi bật tung lên nghe như tiếng hét thảm khốc của những hồn ma đang bị rơi xuống tầng 18 của địa ngục. Bóng đen ấy vẫn cứ vút qua vút lại không ngừng và làm bay hết tứ tung những vật ở trong phòng.
Lâm vẫn không hề sợ hãi, điềm tĩnh ngồi im, trên môi nở nụ cười nhếch như thể ta đây chẳng có gì phải bất ngờ.
- Cậu mà còn quậy nữa là phải dọn mệt đấy!
Bóng đen ấy lập tức dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-tay-anh-buoc-den-ngay-mai/2314267/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.