"Nương tử, rời giường thôi." Vũ thúc dục Y còn đang trong giấc ngủ.
"Chờ một chút......" Sau một phút đồng hồ trôi qua.
"Đứng dậy ăn cơm trưa, con heo lười nhỏ ~" Vũ đành phải tiếp tục đánh thức Y còn đang ngủ say.
"Cơm trưa! Ở đâu?" Y lập tức từ trên giường bật dậy.
"Thế nào, nghe đến cơm trưa liền hưng phấn như vậy? Uống nhầm thuốc à?"
"Không có a. Ta không có uống thuốc a ~ ta rất ngoan." Y vẫn hồn nhiên như trước kia, cho thấy Vũ bảo hộ rất tốt.
"Bé ngốc, có ai cười ngươi đâu, đến đây, hôm nay ăn xong mang ngươi đi chơi." Vũ đau lòng nhìn vẻ mặt ngây thơ của Y,càng thêm kiên quyết bảo hộ cho hắn. Nhớ lúc trước, lần đầu tiên tiểu gia hỏa bị đưa đến làm sủng vật, vẫn không hiểu thế sự như thế. Không biết vì cái gì, hắn lại muốn thương yêu bảo hộ cho tiểu gia hỏa này, để Y có thể sống vô ưu vô lo tại nơi này.
"Này tiểu thúc thúc hôm nay không tới sao?" Y đương nhiên đang hỏi Vũ.
"Không, hắn hôm nay sẽ tới." Thực may mắn, tiểu gia hỏa bị đưa vào cung ngày mình chưởng quản triều chính, mà không phải để cho đệ đệ mình chưởng quản triều chính, bằng không sẽ không có cơ hội ăn được tiểu gia hỏa này, đúng là cực tốt. Tên thị vệ ngu đần kia, cư nhiên an bài hắn ở trong lãnh cung, không phải ngày đó từ ngoài cung trở về, chắc vĩnh viễn không còn cơ hội gặp được tiểu gia hỏa.
"Tiểu thúc thúc lại muốn vào trong cung, ngủ trên giường của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-vo-diem-ngoc-nghech/1308224/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.