Hồng Nhan Hội kết thúc, nàng lại trở về là một cái xú nha đầu. Chỉ là, toàn kinh thành lúc này đều biết đến danh tiếng nàng, thậm chí sớm đã coi nàng là thê tử Lăng Tiêu Dao.Y Xảo thở dài rồi lại thở dài, lười biếng lật lật cuốn sách.
- Tiểu thư sao vậy? Cả ngày hôm nay đã thở dài hơn chục lần rồi.
Nha hoàn Thanh Trúc lo lắng hỏi
- Không có gì, ta ổn. Tiêu Dao đi đâu rồi? - Nàng lơ đễnh hỏi
- Thiếu gia ra ngoài từ sớm chưa hồi phủ.
Thanh Trúc nhỏ giọng nói
Y Xảo đạm cười, rũ mi mắt, cũng không muốn nói thêm gì
**********************************************************
Ngày cũng đã chọn xong, hôm nay toàn Kinh thành đều huyên náo, Lăng gia có hỉ. Nơi nơi giăng đèn kết hoa vô cùng náo nhiệt, Lăng phủ cũng đặc biệt mở rộng cổng đón khách. Hai chữ "Hỉ" thật lớn dán trước cổng đỏ chói mắt.
Người Lăng gia từ hạ nhân đến lão gia đều mặt mày hớn hở.
Y Xảo hỉ phục đỏ rực ngồi trong phòng, hai tay nắm chặt lấy góc váy. Nàng trang điểm, vấn tóc, trùm khăn voan đỏ, lo lắng không thôi. Thanh Trúc tủm tỉm cười:
- Tiểu thư lo lắng gì chứ? Hôm nay là ngày vui của người, nên cười mới phải.
- Ừ, em nói phải lắm. Chỉ là, ta...
Nàng sợ phải đối mặt với hắn...
Tiêu Dao cũng mặc hỉ phục đỏ, tay cầm hoa cưới đỏ rực. Tâm tình phức tạp. Hắn hồi hộp, mừng rỡ nhưng lại không bộc lộ ra ngoài, từ đầu đến cuối đều duy trì bộ dạng lạnh nhạt, lãnh đạm.
_________________________________________________Ta là giải phân cách____________________________________________
Giờ lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-than-bi-my-nhan-can-thi/172950/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.