Ngày hôm ấy, toàn Kinh thành chưa bao giờ nhỏ bé đến vậy. Người tới người lui tấp nập, nơi nơi vui mừng náo nhiệt. Chủ tửu lâu, tiểu điếm đều là vui vẻ không thôi, bọn họ làm ăn ngày hôm nay quả thật hết sức phát đạt. Mà tiêu điểm là "Hồng nhan hội", giăng đèn kết hoa rực rỡ vô cùng.Tuy nhiên, bên trong Lăng gia lại là một mảnh u ám.
Tiêu Dao mặt như tu la, không ngừng quát mắng hạ nhân, còn có, từ sáng sớm đã hô hoán mọi người dậy, cái gì mà sợ rằng Lăng gia không đủ mặt mũi. Hầy, kẻ ngu cũng biết hắn muốn phát tiết. Hắn viện lí do siêu siêu trẻ con mà.
Bên trong Uyển Tâm Các, ngược lại ồn ào đến đinh tai nhức óc. Số là nha hoàn Thanh Trúc muốn giúp Y Xảo rửa mặt, chải đầu, trang điểm. Tình huống bắt buộc nàng phải dùng kính áp tròng. Vừa nhìn thấy dung nhan khuynh thành của Y Xảo, nha hoàn kia đã chịu không nổi ngất lên ngất xuống. Từ bé tới giờ nàng thực chưa thấy ai đẹp như Tiểu thư, có khi cả Đệ nhất mỹ nữ Thiên Quốc cũng phải mờ nhạt mấy phần.
Y Xảo bất động một canh giờ chờ Thanh Trúc tô vẽ lên mặt mình, nén thở dài mấp máy:
-"Lâu quá a~"
Không có tiếng trả lời nàng, Y Xảo nghi hoặc mở mắt ra. Chỉ thấy Thanh Trúc đứng một bên, miệng muốn há đến rớt xuống đất, lắp bắp nửa ngày mới ra một câu cảm thán:
-"Tiểu thư, đẹp quá...."
Y Xảo rũ mi mắt, có chút tò mò khuôn mặt mình, ra lệnh:
-"Mang gương ta coi chút."
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-than-bi-my-nhan-can-thi/172948/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.