Y Xảo bị âm thanh ồn ào xung quanh đánh thức, mơ màng mở mắt, không phải là cô giáo và các bạn đấy chứ, nàng trốn kĩ thế mà cũng tìm ra được sao? Đợi đến khi hoàn toàn tỉnh ngủ liền giật mình phát hiện mình cư nhiên lại nằm trên mặt đất. Sau khi phủi sạch bụi đất bám trên quần áo, Y Xảo mới chậm rãi đứng dậy, đảo mắt một vòng nhìn xung quanh. Qua cặp kính cận dày cộp, thành công che dấu biểu tình khiếp sợ, kinh ngạc của nàng lúc này. Vì sao mọi người xung quanh lại ăn mặc quái dị như này? Khung cảnh cũng thật kì lạ đi, rất cổ kính, rất phồn hoa, nhộn nhịp. Tuy đông người nhưng không khí vẫn rất trong lành. Trong khi Y Xảo ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn ngó xung quanh thì mọi người cũng rất thức thời nhìn nàng với ánh mắt cổ quái như nhìn thấy UFO.
Y Xảo mặc đồng phục trường, đầu tóc bù xù rối loạn, mắt đeo kính cận dày cộp che đi dung nhan vốn có, đằng sau lưng đeo một cái ba lô bự chảng. Trông y hệt một xú nha đầu vừa ngu vừa bẩn. ( Hạ Thảo: chẹp, xin lỗi Xảo tỷ, sau này đền cho tỷ sau nhoa~)
Sau một hồi ngắm trên nhìn dưới chán, mọi người dần dần tản ra, trở lại với công việc của mình. Người bán lại bán, người mua lại mua, âm thanh so với vừa nãy ồn ào, ầm ĩ hơn rất nhiều. Y Xảo nhìn phía xa, thấy một sạp hàng rất đông khách. Già, trẻ, lớn, bé, gái, trai,...đều có cả. Nàng âm thầm hiếu kì, ở đó rốt cuộc buôn bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-than-bi-my-nhan-can-thi/172938/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.