10 năm sau, tại Bắc quốc.
Trong một góc nào đó của hoàng cung, một người thò đang ngồi trên cây nhìn xuống chỉ chỏ, một người bên dưới đang cầm chổi lông gà chỉ lên mắng chửi.
- Long Thiết...con mau xuống đây cho ta.
- Phụ thân...con không muốn....
- Con xuống không thì bảo ?
- Không.
- Được. Con hôm nay ăn gan hùm với ta rồi.
- Hừ. Con không muốn học nữa, dù sao A Hạo cũng sẽ nuôi con, con không muốn.
- Con.....liêm sỉ con cho chó ăn rồi à. Ai dạy con vậy hả ?
- Là người dạy con.
-Ngươi....
Tiểu Thiết không thèm quan tâm, trực tiếp nằm trên cây mà ngủ, A Di bên dưới thiếu nước là y cho người chặt cây lôi anh xuống.
Bỗng y nghe phía sau có người đi đến. người đó đặt tay lên miệng ra hiệu cho y im lặng. A Di hiểu liền cười nham hiểm nhìn Tiểu Thiết rồi lên tiếng.
- Tiểu tử thối, giờ ngươi có chịu xuống hay không hả ?
- Không.
- Có thật là huynh không chịu xuống ?
- Thật.
- Thật ?
Tiểu Thiết nghe có gì đó không đúng, anh quay người nhìn xuống thì phát hiện bên dưới chính là người mà anh mong chờ bấy lâu nay.
- A Hạo ?
- Là đệ.
Long Thiết không thèm để ý là đứng dậy dang rộng hai tay nhảy xuống cậu. A Hạo nhìn thấy anh như vậy liền lo lắng dang rộng tay đỡ anh vào lòng.
- Nguy hiểm lắm huynh biết không ?
- Ta biết. Nhưng nếu có A Hạo đây thì ta không sợ gì cả.
A Di nãy giờ đứng bên nhìn màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477017/chuong-100.html