LIÊN THÀNH mặt mày tái nhợt, hai tay cậu ôm chặt lấy phần bụng mình, mắt đã ngấn lệ, nhìn NGÔ THIỄN khóc không thành tiếng.
- NGÔ THIỄN.....đau....bụng ta....
- Ngươi chờ một chút, thái y đang đến.
NGÔ THIỄN bế cậu lên, toang chạy về lại Hoàng Ninh cung thì bị A DI ngăn lại, y nói như quát.
- Ngươi định làm gì định giết hai người họ sao ?
- Ngươi nói gì vậy, ngươi không thấy nương tử ta đang nguy sao ?
- Giờ ngươi đem y đi vậy rất nguy hiểm, đặt y lên trên ghế kia, cho người đem vải che chỗ đó lại thành một phòng nhỏ. Nhanh lên.
NGÔ THIỄN dù vẫn không hiểu nhưng nhìn cậu đau đớn như vậy thì cũng ngây lập tức làm theo. A DI nhanh bước đến bắc mạch cho cậu rồi quay qua nói với cung nữ thân cận của mình.
- QUẾ TRÂM tỷ tỷ, tỷ đi lấy thùng thuốc ta lại đây, còn ngươi mau cho người chuẩn bị nước ấm, vải, áo quần trẻ sơ sinh. Với lại mau gọi sư phụ ta đến.
Mọi người vẫn đang đứng ngay ra chưa biết chuyện gì, NGÔ THIỄN mặt vẫn đang hoang mang nhìn y hỏi.
- Rốt cuộc nương tử ta có chuyện gì ? Rồi sư phụ ngươi là ai ?
A DI mặt tức đến muốn xì khói, y chỉ tay vào LIÊN THÀNH đang ôm bụng nằm trên ghế.
- Nương tử ngài chuẩn bị sinh rồi, còn sư phụ ta chính là MẪU THÂN ngài. MAU ĐI.
NGÔ THIỄN như hoàn hồn, lập tức bảo NGÔ DIỆN đi mời mẫu thân mình đến, đám cung nữ đã treo xong vải xung quanh, tất cả đồ y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1477008/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.