Việc NGÔ THIỄN đã hoàn toàn bình phục đã được lang truyền rất nhanh. Các quan thần trong triều sau khi biết tin đã nhanh chóng vào cung để chúc mừng hoàng thượng.
NGÔ LÃNG, NGÔ DIỆN đã cho người chuẩn bị yến tiệc thay lời chúc mừng. Không khí trong cung cũng trở nên vui vẻ hơn trước, không còn mang một màu ảm đạm nữa.
- NGÔ THIỄN, hắc bào này giờ ta chính thức trả lại cho huynh. Nào để ta giúp huynh.
- Được, cảm ơn ngươi.
LIÊN THÀNH cười thật tươi đem hắc bào khoác lên người NGÔ THIỄN. Cậu đang chỉnh lại y phục cho anh thì bị anh ôm chặt, hai người đứng nhìn nhau. Không gian xung quanh họ trở nên yên tĩnh, bây giờ trong mắt của đối phương chỉ còn hình bóng của người còn lại mà thôi.
LIÊN THÀNH choàng tay qua cổ NGÔ THIỄN, anh cười đặt xuống môi cậu nụ hôn nhẹ nhàng ôn nhu hết sức có thể.
Cả hai cứ như vậy mà cuốn vào dục vọng của nhau. Anh từ từ gặm nhấm đôi môi hồng của cậu, từ từ đưa lưỡi vào bên trong để tìm kiếm mọi thứ ngọt ngào.
Cậu cũng ngầm hiểu, há nhẹ miệng để anh có thể tiến vào, lưỡi chạm nhau quấn lấy không rời. Anh cứ đi hết ngóc ngách trong khoang miệng cậu, vị ngọt nơi này làm anh như muốn bùng phát.
Đang mê mang trong cơn thèm khát, thì ngoài cửa có tiếng ngõ rồi pha lẫn tiếng ho khang. LIÊN THÀNH nhanh chóng đập đập vào lưng NGÔ THIỄN, ý bảo anh dừng lại.
- Hazzzzz.... ngọt quá ha, tình tứ quá ha....
- Công tụi này thì không tính ha, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476983/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.