Sáng hôm nay vì có buổi thượng triều sớm nên LIÊN THÀNH đã thức dậy từ sớm. Cậu nhẹ nhàng hết sức có thể vì sợ NGÔ THIỄN sẽ thức giấc. Chuẩn bị xong mọi thứ, cậu quay lại đặt lên môi anh một nụ hôn, cái này chắc nó đã thành thoái quen từ hai năm nay của cậu rồi.
- TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM hai người các muội phải chú ý đến huynh ấy cho ta, có chuyện gì thì lập tức báo cho ta ngay.
- Vâng, công tử.
Sao khi căn dặn mọi thứ, cậu mới yên tâm mà lên triều, sáng nay cậu đã cho tập hợp tất cả đại thần và thái y trong cung từ sáng sớm.
Một phần vì muốn tuyên bố cho họ biết anh đã tỉnh, và một phần thì muốn tìm cách chữa trị cho anh càng sớm càng tốt.
- Mọi người có cách gì không, nếu để tình hình của hoàng thượng kéo dài, ta e sẽ không ổn.
- Chuyện này.......
Cậu nhìn mọi người, trên mặt ai cũng hiện rõ sự bất lực, cậu cũng không thể nào trách họ được. Đang mãi suy nghĩ thì bên ngoài khá là ồn ào, cậu chưa kịp cho người xem là chuyện gì thì bên ngoài có một thân ảnh to lớn đang chạy vào. Vừa chạy vừa méo máo như sắp khóc đến nơi rồi.
- THÀNH THÀNH, hức.... sao huynh không đợi ta dậy cùng.
- NGÔ THIỄN ngoan, là nam nhân không được khóc, mau lên đây ngồi với ta.
- Ân...
NGÔ THIỄN chạy lại ngồi phía bên cậu, tay cứ ôm khư khư cánh tay của LIÊN THÀNH. Mọi người ngạc nhiên không kém, họ biết tình hình hoàng thượng không ổn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476981/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.