Sáng sớm hôm sau, bên Hoàng Ninh cung rất hổn loạn, hiện giờ trong phòng một bên thì ngồi thế thủ trên giường, trong tay luôn lăm lăm con dao nhỏ. Một bên đứng đó cách xa mấy bước chân, đang ra sức khuyên ngăn người kia.
Bốn người HÀN PHONG, GIA MINH, TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM mới sáng đã được hai người NGÔ LÃNG, NGÔ DIỆN tới lôi đi gấp đến Hoàng Ninh cung.
- Sau ngươi lại đưa tụi ta đi gấp vậy bộ có chuyện gì sao?
- Đi nhanh không kịp.
GIA MINH khó chịu lên tiếng hỏi thì nhận được câu trả lời cộc lốc kia, nhăn mặt trề môi một cái. Do HÀN PHONG chân của y chưa hồi phục lại nên y được đặc ân nhị vương gia đích thân cõng y đi.
Mở cửa bước vào, khung cảnh trước mắt làm họ có chút giật mình hoảng sợ. LIÊN THÀNH đang ngồi trên giường, trên tay cầm con dao nhỏ, cậu đã vào thế vừa thủ vừa tấn công. Đôi mắt hổ phách xám tro hiện rõ sự chết chóc đang đến gần.
Nhìn kỹ GIA MINH phát hiện con dao dính một chút máu ở phần lưỡi. Chạy lại định kiểm tra xem cậu như thế nào thì bị nam nhân đứng gần giường cản lại.
- Đừng lại gần, y đang mất khống chế. Không nhận ra ai đâu.
- Ngươi...... là y gây ra?
GIA MINH nhìn nam nhân cao lớn kia, chắc cũng cao hơn y cái đầu. Chợt y nhìn xuống cánh tay đang giữ mình lại, là máu. Không lẽ máu trên lưỡi dao kia là của người này. Đang mãi suy nghĩ, thì y bị một lực đẩy mạnh về phía sau. Y do không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476959/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.