Hai ngày hôm nay trong cung ai ai cũng tấp nập thức trắng đêm để chuẩn bị cho lễ sắc phong hoàng hậu sắp tới. Ai nấy đều biết lễ sắc phong này chỉ chính là cái cớ để ràng buộc LIÊN THÀNH vào thế sẵn có. Cái chính ở đây là hoàng thượng muốn lấy cái danh nghĩ này để ép LIÊN THÀNH tự tay dâng mắt mình cho Lục quý phi.
- Mọi chuyện thế nào rồi?
- Bẩm thừa tướng tất cả đã xong giờ chỉ chờ tới giờ hành lễ nữa thôi.
- Được, ngươi lui đi.
TỐNG LAM cho người lui ra rồi đi một vòng xem xét. Y không muốn xảy ra bất cứ vấn đề gì trong buổi sắc phong. Đây là chuyện trọng đại nên mọi việc do chính tay y chủ quản.
- LIÊN THÀNH, mọi chuyện đã xong, đệ chắc lần này ổn chứ.
- PHONG Ca huynh yên tâm sau khi làm xong mọi chuyện thì chứ ra cổng thành trước chờ ta. Còn mọi chuyện còn lại cứ để ta lo, ta sẽ an toàn ra ngoài.
- Được, đệ cũng phải cẩn thận. Có gì phải báo tín hiệu cho tụi ta biết, không còn sớm nữa tụi ta đi đây, không người hắn tới thì nguy.
- Được. Hẹn gặp nhau ở ngoài thành. Mọi người nhớ phải cẩn thận.
Sau khi HÀN PHONG nói xong thì cũng đi trong phòng hay nói rõ ra trong Ẩn cung này hiện giờ chỉ có mình cậu. Cậu ngồi trước gương chỉnh chu lại trang phục, tô thêm chút son lên môi. Khuôn mặt vốn dĩ đã hoàn hảo bây giờ thì không còn từ gì để diễn tả nữa.
Cậu đưa tay lên sờ mặt mình rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476953/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.