Hắn ngồi đó nhìn người đang đứng phía cửa, có phải hắn chiều nàng quá rồi nên không xem ai ra gì. Người đang đứng trước mặt hắn không ai hết chính là Lục quý phi mà hắn hết lòng yêu thương.
Chuyện là ả nghe hắn hồi cung đã nhanh đến tìm nhưng công công lại nói hắn sẽ nghỉ qua đêm tại Ẩn cung của cậu nên đùng đùng tức giận đi đến đây muốn gây khó dễ.
- Nàng đến đây làm gì ? Không phải giờ này nên nghỉ ngơi rồ hay sao.
- Hoàng thượng hai ngày nay người đi đâu, thần thiếp rất lo cho người. Biết tin người vừa hồi cung nên đã đến tìm nhưng không thấy hỏi ra thì mới biết người ở đây.
- Tìm ta lúc này, khiến nàng lo rồi. Nàng cũng nên về nghỉ ngơi đi.
Lục quý phi tức giận nắm chặc tay, hoàng thượng dạo gần không hề để ý đến ả, người mất tích hai ngày về liền đến tẩm cung của tên khốn này. Nhìn cậu đang nằm trên giường, trên người chỉ mặc chiếc áo mỏng, nó lại bị trượt xuống khỏi bã vai. Ả không giữ nổi bình tĩnh chỉ thẳng tay về phía cậu.
- Hoàng thượng, người vì tên khốn này mà bỏ mặt ta sao.
- Nàng đang nói gì ?
- Không đúng sao, vì cái tên dơ bẩn, lúc nào cũng giả vờ thanh cao nhưng luôn thích nằm dưới thân người khác rên rỉ. Chẳng khác gì điếm không chứ, thứ nam không ra nam nữ không ra .........
"VÚT"
"PHẬP"
Ả đang luyên thuyên đang xả giận lên người cậu thì có thứ gì đó lạnh lạnh sượt qua má mặt ả vút ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476947/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.