- Công tử, người biết hôm nay là ngày gì không ?
- Không.
- Ây... PHONG Ca còn huynh.
- Ta cũng không. Không phải ngày nào cũng như ngày nào sao.
GIA MINH đang đi ngang qua nghe họ nói là chuyện gì đó, hiếu kỳ chạy lại tám thử xem. Ba ngày nay y như bế quan tu luyện trong phòng, không bước ra ngoài nữa bước. Y nghĩ mình thành người tối cổ luôn rồi.
- Mấy người nói chuyện gì vậy, cho ta nói với.
- Không bế quan tu luyện nữa sau mà xuống núi nhanh vậy.
- LIÊN Nhi, một ngày huynh không xỉa ta huynh chịu không được à.
- Chắc không.
- Huynh....
Không gặp thì nhớ, gặp thì như chó với mèo, đích thị là hai người này rồi. TIỂU TÂM nhìn hai người khóc dỡ cười dỡ, nói họ con nít lên ba cũng không sai đâu.
- MINH Ca, huynh biết hôm nay là ngày gì không.
- Hôm nay à ?
- Ukm. Ráng nhớ xem là ngày gì đi.
- Mồng 7 tháng 7 ngày thất tịch thì phải
GIA MINH đưa tay lên sờ sờ cằm, như suy nghĩ rồi nói. Như nhớ ra gì đó, quay sang LIÊN THÀNH cầu khẩn.
- LIÊN NHI ơi LIÊN NHI, nể tình ba ngày ni ta tu tâm dưỡng tính hôm nay chúng ta trốn thành đi chơi đi. Ngày thất tịch đó.
- Chứ không ăn chè đậu đỏ à.
- TIỂU LIÊN à, tuổi mình còn nhỏ chuyện ăn chè đậu đỏ đó nghĩ sau đi. Đi chơi đi không phí đời tuổi trẻ muội nà.
Suy nghĩ một hồi, cả bọn quyết định đến chỗ khi trước trèo tường ra ngoài. Đang đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476941/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.