- Các ngươi đang làm gì trước phủ ta vậy ?
- UI MÁ ƠI ! MA.
- Ma cái đầu các ngươi đó. Rình mò trước phủ ta ý muốn gì ?
- Ngươi bé bé cái mồm không được à. Lần sau đi phát ra tiếng động giùm tụi này với.
TỐNG LAM có việc bên ngoài nên về phủ khá muộn, nhưng không ngờ lại phát hiện bốn kẻ khả nghi đang núp sau bụi cây không ngừng nhìn về hướng phủ. Nghi ngờ người khác có ý xấu, y vẫn im lặng tiến lại gần xem sao. Ngạc nhiên hơn bốn người khả nghi loi nhoi dưới đất kia lại là bọn người của LIÊN THÀNH. Y khá tò mò nên mới cất giọng hỏi, ai biết được họ phản ứng thái quá vậy đâu.
Bọn LIÊN THÀNH vì mãi chăm chú hướng cửa mà quên đề phòng sau lưng, đến khi TỐNG LAM đến gần, lớn tiếng hỏi thì giật thót tim tưởng ma quỷ phương nào. Nhận ra mình hơi lớn tiếng, LIÊN THÀNH kéo luôn TỐNG LAM ngồi xuống bịt miệng y lại
- Ta nói cho ngươi biết, ngươi mà nói lớn một tiếng nào nữa ta cắt luôn của ngươi giờ.
- Đúng, đệ nói chí phải, tụi này mà bị phát hiện nòi giống của ngươi cũng không còn đâu.
- Hai người nói cắt, là cắt gì vậy ? Hai người chúng muội không hiểu, nói rõ cho nghe với đi.
Đang nói họ quên mất ở đây còn có trẻ em, cả ba nhìn họ cười cười, lắc đầu ý bảo không có gì đâu, muội đừng thắc mắc. LIÊN THÀNH chỉ tay về hướng cửa, nơi có cục trắng trắng đang ngồi vẽ bùa chú gì dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476939/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.