Liên Thành, Hàn Phong tiến về phía hồ sen quan sát, tìm ba cái con người lúc nãy.
- Gia Minh, Tiểu Tâm, Tiểu Liên về thôi.
Nghe tiếng như ai kêu mình, cả ba cùng ngước đầu lên. Mặt đứa nào đứa nấy toàn là bùn, đưa hàm răng ra cười rồi lật đật chạy về phía cậu.
- Liên Nhi, Phong Ca hai người xem này, chỗ này mà cũng có cá á.
Vừa nói Gia Minh đưa về phía trước mặt hai người ba con cá to, cười tít mắt. Hàn Phong hết nói nổi con người trước mặt rồi, đã ăn trộm sen rồi miệng cứ la lối lên cho người khác biết. Y lắc đầu đưa tay lên vuốt mặt mình.
- Được rồi chúng ta về thôi. Phá như vậy là được rồi.
- Tiểu Liên, Tiểu Tâm hai người các muội ôm gì mà nhiều thế.
- Sen ạ. Do không đem theo gì để đựng nên tụi muội lấy lá sen gói lại. Phong Ca tụi muội hái vậy được chưa.
Vừa nói cả đưa thành quả về phía hai người, hái muốn hết hồ sen nhà người ta mà hỏi vậy được chưa. Hàn Phong vừa nhìn đống sen trên tay hai người vừa thán phục.
- Được ? Được hay không thì cũng hái rồi, sen này vô chủ. Đi thôi.
- Vâng.
Cả năm con người bước đi tiêu soái, cười nói vui vẻ. Họ đang nghĩ tối nay họ có một bữa no bụng rồi.
Chỉ có ba nam nhân đứng ở đằng xa mặt mày đen lại, hận không thể đem bọn người kia ra đánh. Cái gì mà sen vô chủ, ở hoàn cung mà sen vô chủ cái gì.
Vốn thái hậu rất thích sen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-sao-ta-khong-can/1476930/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.