Kiều Minh Vy ngoảnh đầu lại, nước mắt vẫn còn ươn ướt trên hai gò má. Cô mở to hai mắt, không thể tin được khi nhìn thấy Quân Hàn Mặc đang đứng lù lù ngay trước mặt mình.
Cả người cô cứ đờ ra đấy, không chớp mắt. Quân Hàn Mặc sợ cô ngồi lâu tê chân, hắn không nỡ nhìn cô như vậy nên nhanh chóng ngồi xuống ôm cô đứng dây.
Sao vậy? Sao lại ngơ ra thế này rồi, tôi... ".
Hắn cười khẽ, chưa nói xong thì đã thấy cô ôm chặt cổ mình, vùi mặt vào trong ngực mình mà khóc thút thít như một đứa trẻ.
" Hức...hức...Quân Hàn Mặc!...Có biết em lo cho anh như thế nào không! Em cứ tưởng...cứ tưởng anh... ".
Cô vừa nói, vừa làm hành động đấm nhẹ vào lưng hắn. Nhưng với sức lực như vậy của cô chẳng thể khiến cho Quân Hàn Mặc si nhê gì. Ngược lại còn giống như là đang xoa lưng cho hắn.
Quân Hàn Mặc thấy cô lo cho mình như vậy, đau khổ khi tưởng hắn đã chết. Hắn ở trong lòng không biết có bao nhiêu là vui sướng. Lại không thể không đau lòng cho cô gái nhỏ của hắn. Hắn thương xót cho cô! Xem ra hắn thật sự đã dọa cô thật rồi!
Hắn bắt lấy bàn tay yếu ớt dùng ít lực đấm lưng mình, để mặt cô và mặt hắn đối diện nhau. Hắn chân thành, ấm áp nói ra những lời từ tận đáy lòng.
Anh rất vui! Anh rất vui vì em đã chịu nói ra lòng mình. Cảm ơn em đã cho anh biết em yêu anh! Vy Vy! Từ giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sung-cua-ta-la-trum-mafia/3649707/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.