Chương trước
Chương sau
Kiều Minh Vy nhắm tiếp mục tiêu chuẩn bị bắn thì hai tên đàn ông kia lúc này mới thực sự sợ hãi. Bọn chúng mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Căn bản là người phụ nữ này dù cho có thể nào cũng không thể đụng đến.

Bởi vậy cho nên, hai tên còn lại khi thấy đồng bọn của mình gục ngã, máu tươi chảy ra nằm quằn quại trên đất thì bất tri bất giác vội quỳ sụp xuống van cầu.

" Xin...xin cô tha cho bọn tôi. Chúng tôi biết sai rồi! Cầu xin cô đừng giết chúng tôi! ".

" Phải đó! Phải đó! Tất cả...tất cả đều là do có người sai khiến chúng tôi tìm đến cô! ".

Khi nghe thấy tên kia nói vậy, động tác Kiều Minh Vy hơi chững lại. Cô từ từ hạ tay đang cầm súng xuống. Nhướn mày khẽ giọng hỏi bọn họ.

" Là ai? ".

" Chính là...chính là cô gái lần trước cũng được lão đại đưa về cùng với cô! ".

Vừa nghe thấy bọn chúng nói như vậy, thoáng chốc Kiều Minh Vy như hiểu ra vấn đề. Cô nhìn nhận tất cả mọi chuyện. Không nghĩ đến người muốn hại cô lại chính là Lộ Dư Hân.

Vào lúc cô rơi vào suy nghĩ trầm tư, không để ý đến một tên nhân lúc cô thất thần lén lén tiến lên muốn chạy đến khống chế cô.

Nhưng hắn còn chưa làm gì thì đã bị một phát súng bắn thẳng tới ngực trái.

Phát súng đó là của cô. Nhưng là do hai người cùng bắn.

Quân Hàn Mặc không biết từ đâu xuất hiện đứng ở phía sau cầm tay cô giơ lên nhắm thẳng tới tên kia. Một phát khiến hắn ngã gục, chết ngay tại chỗ. Tên còn lại đứng im tại chỗ nuốt nước bọt sau đó mới kịp nhận ra mối nguy. Hắn quay đầu định bỏ chạy.

Lại bị Quân Hàn Mặc tiếp tục chuyển hướng sang, bắn một phát ngã gục.

Kiều Minh Vy quay đầu lại, vừa hay hai người ghé sát mặt nhau. Một sự ma sát với gò má của đối phương khiến cho cô có hơi nhột mà khẽ lùi lại một bước.

Quân Hàn Mặc lại tiến lên một bước, ghé sát vào tai cô mà nói: " Khi đối mặt với kẻ thù thì không được mềm lòng, có biết chưa? ".

Quân Hàn Mặc nói xong câu đấy bèn đứng thẳng người dậy. Nhìn thấy Kiều Minh Vy khuôn mặt ngây ngốc vẫn mở to mắt nhìn mình thì không nhịn được đưa tay ra gõ nhẹ vào trán cô. Một lực tay rất nhẹ.

Kiều Minh Vy thế nhưng vẫn theo bản năng đưa tay ra trước che trán. Rồi lại một mặt bĩu môi nói với giọng trẻ con.

" Biết rồi ".

Sau đó cô quay người bỏ đi.



Quân Hàn Mặc nhìn theo bóng lưng cô gái mà khóe miệng bất giác cong lên. Hắn không thể tưởng tượng được lúc này bản thân hắn trong mắt người khác chính là đang cười ngốc, dáng vẻ ngây ngốc trong tình yêu.

Sau khi quay đầu lại nhìn thấy ba tên đã nằm chết ở trên mặt đất, Quân Hàn Mặc mặt lạnh đi. Hắn rút điện thoại ra từ trong túi áo gọi cho một người.

" Hạ Hạo! Tới phía sau rừng xử lí sạch sẽ cho tôi ba kẻ bên này ".

...

Kiều Minh Vy trở về phòng. Cô bắt đầu mường tượng lại lời của ba tên kia nói. Nếu thật là như vậy thì Lộ Dư Hân hoàn toàn không đi đúng hướng với thiết lập nhân vật của cô ta.

Nữ chính trong truyện được thiết lập với tính cách ngây thơ, trong sáng, yếu đuối, nhu nhược.

Còn Lộ Dư Hân này thì...

Cảm giác cô ta thông minh hơn và còn thủ đoạn hơn rất nhiều.

Cô đang băn khoăn nghĩ đến hai loại khả năng.

Có thể là bởi vì cô đến giờ phút này vốn dĩ phải chết lại không chết, can thiệp làm thay đổi cốt truyện nên mới xảy ra hiện tượng này. Làm cho nhân cách nữ chính cũng thay đổi theo.

Còn về hướng nghĩ còn lại...cô đang nghĩ liệu có phải Lộ Dư Hân cũng là người trùng sinh giống cô không? Cho nên cô ta mới thay đổi cách nghĩ, muốn diệt trừ cô?

Nhưng tất cả điều này đều chỉ là suy đoán.

Cô cũng không rõ...

Kiều Trình sau khi bị đám người của Hắc Phong Bang đuổi đến dí sát thì bị ép cho lẩn trốn ở đâu cũng không ai biết.

Nào có ngờ lần này hắn vậy mà lại tự mình chui đầu vào rọ.

Hắn một mình đi đến Hắc Phong Bang, làm cho Quân Hàn Mặc cũng khá bất ngờ.

" Kiều Trình! Còn có lá gan tới đây sao? Thật khiến cho tôi phải bất ngờ đấy! ". Quân Hàn Mặc đứng ở giữa đám thuộc hạ, đối diện đằng xa là Kiều Trình.

Nhưng hắn lại không đi tay không, mà trên tay còn kèm theo một chiếc vali không rõ bên trong là gì.

Hắn nói: " Thả người của tôi ra! ".

Quân Hàn Mặc vẻ mặt thản nhiên, giả bộ không hiểu hỏi ngược lại hắn.



" Người nào? Ý anh là Lộ Dư Hân? Hay là...Kiều Minh Vy? ".

Cùng lúc này Hạ Hạo cũng đem hai cô gái bước ra.

Vừa trông thấy Kiều Trình từ đằng xa, vẻ mặt Kiều Minh Vy thoáng ngạc nhiên.

Quân Hàn Mặc vô ý quay sang muốn đem tầm mắt nhìn thật kĩ. Hắn muốn nhìn xem cô có biểu cảm gì khi gặp lại người cũ.

Nhưng cũng chỉ là một chút kinh ngạc, sau đó lại như không có gì xảy ra.

Quân Hàn Mặc lại quay ra nói to với Kiều Trình.

" Sao nào? ".

Kiều Trình ánh mắt lạnh tanh nhìn sang chỗ Lộ Dư Hân và Kiều Minh Vy đang đứng. Hắn có một chút xao động khi ánh mắt xẹt qua ánh mắt của Kiều Minh Vy.

Nhưng rồi, khi nhìn đến dáng người mỏng manh yếu đuối của Lộ Dư Hân, hắn lại càng phải đưa ra quyết tâm cho mình.

Hắn mở chiếc vali ra, bên trong là rất nhiều vũ khí hạng nặng, mặt hàng đồ cấm.

Hắn cất giọng lạnh lùng, dứt khoát bảo với Quân Hàn Mặc.

" Tôi muốn dùng chỗ vũ khí này để trao đổi. Thả người của tôi ra ".

Quân Hàn Mặc thờ ơ trả lời:

" Được thôi. Nhưng, chỉ có thể đổi một người. Anh chọn ai? ".

Nói đến đây, dù bề ngoài Quân Hàn Mặc bình tĩnh là thế nhưng sâu trong tâm hắn bây giờ đã có một chút hoảng loạn.

Hắn có thể chắc chắn Kiều Trình yêu Lộ Dư Hân, vì cô ta mà làm bất chấp. Nhưng hắn cũng không thể nói trước được điều gì.

Nếu như...nếu chẳng may Kiều Trình lại đổi ý muốn chọn Kiều Minh Vy, chọn người phụ nữ của hắn thì phải làm sao?

Nhưng rất nhanh, nỗi thấp thỏm trong lòng đã tan biến khi một câu nói của bên kia phát ra.

" Tôi chọn Lộ Dư Hân ".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.