Yết hầu Hạ Nam Châu chuyển động, kéo nàng vào lòng.
Hai người như đều nhớ đến điều gì đó, nhất thời tâm trạng ngổn ngang.
Hắn nắm tay nàng, trở về căn phòng bọn họ từng ở cùng nhau. Mọi thứ đều giống như bốn năm trước, như thể thời gian chưa từng trôi qua.
Kỳ Lạc Tuyết ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài, mắt đỏ hoe.
Phía sau, Hạ Nam Châu ôm lấy eo nàng.
Hắn xoay mặt nàng lại, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, tất cả những điều đã qua, như thủy triều nhấn chìm bọn họ.
Y phục rơi đầy đất, lúc Hạ Nam Châu cúi người xuống, Kỳ Lạc Tuyết nhìn thấy rõ ràng vết sẹo trên n.g.ự.c hắn.
Nàng đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt v e, cảm giác gồ ghề, như bàn ủi nóng bỏng thiêu đốt trái tim nàng.
"Xin lỗi." Kỳ Lạc Tuyết nói.
"Tuyết Nhi, đừng nói nữa, tất cả đã qua rồi." Hắn cúi đầu hôn lên vết sẹo màu hồng vừa mới bong vảy trên vai nàng, trái tim bị cảm xúc phức tạp chiếm cứ: "Sau này chúng ta đều đừng để bị thương nữa."
Lúc hắn đi vào, nàng khẽ nói: "Được."
Đêm đó, Hạ Nam Châu và Kỳ Lạc Tuyết liền ngủ lại Hồng Mai Viện, Lạc Lạc và Nam Nam thì ở lại chỗ Trương phó quan.
Hai đứa nhỏ từ khi sinh ra đã ở bên Kỳ Lạc Tuyết, khi nào lại xa nhau?
Cho nên, vừa đến tối, liền ầm ĩ đòi ngủ với mẹ.
Trương phó quan không còn cách nào khác, đủ mọi cách đều đã thử qua rồi, ngay cả kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-son-nam-ay-tuyet-roi-day/3599676/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.