Edit: Xiaoxi Gua 
Chung Khởi cảm thấy toàn thân ấm áp không tưởng nổi, giống như là cả người nằm dưới ánh nắng ngâm mình trong suối nước nóng, có hương vị nhàn nhạt tươi mát, cô thoải mái muốn duỗi người một cái, nhưng thân thể giống như bị thứ gì giữ lại, cô không động được, lại không cảm thấy bối rối, ngược lại hết sức an tâm. 
Nếu có thể cứ tiếp tục như vậy cũng được. 
Cái gì cũng không cần nghĩ, cái gì cũng không cần làm. 
Lúc giáo y trở lại phòng y tế, nhìn thấy Bạch Lục Châu nằm ở trên giường, trong ngực ôm Chung Khởi ngủ say, Bạch Lục Châu cực kỳ chăm chú nhìn Chung Khởi, một trận gió thổi qua, khiến tóc của Chung Khởi dính trên gương mặt, cô không thoải mái giật giật, Bạch Lục Châu lập tức nhẹ nhàng giúp cô lấy từng sợi tóc đưa ra sau tai, nhìn khuôn mặt nhỏ phiếm hồng của cô khi ngủ, vô cùng đáng yêu, nhịn không được nhẹ nhàng hôn chóp mũi cô. 
Thành kính giống như phụng chỉ của hoàng thượng. 
Giáo y không dám nói gì, đối phương không phải học sinh bình thường, mà là Bạch Lục Châu, anh ta đứng tại chỗ ngây ngẩn cả người, tiến thối lưỡng nan. 
Bạch Lục Châu phát hiện ra anh ta, nhìn anh ta ra hiệu im lặng, sau đó khoát tay, ra hiệu cho anh ta ra ngoài. 
Anh ta gật đầu, thành thật ra ngoài, sau khi đóng cửa lại thở một hơi dài nhẹ nhõm. 
Bạch Lục Châu ôm lấy Chung Khởi, hận thời gian không thể vĩnh viễn dừng ở giờ khắc này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-xinh-dep-bien-thanh-meo-nha-toi/2148549/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.