【 Út cưng, là người yêu của con 】 Edit: Upehehe — 43. Vài tháng sau đó, Phùng Bắc gần như dính lấy không rời Lạc Thượng nửa bước . Y có lịch làm việc với các trường quay cả nước, minh tinh nhỏ sắp trở thành đại minh tinh rồi. Nhưng Phùng Bắc lại không vui lắm. Câu hỏi lúc trước của hắn vẫn chưa được trả lời, dường như đều bị giấu đi vài chi tiết. Phùng Bắc là người thẳng tính, hắn không hiểu được sự vòng vo, càng không hiểu mấy thứ mập mờ lòng vòng thế này, nên lại cảm thấy chán nản. Nhưng dăm ba thứ này không ảnh hưởng đến việc hắn háo sắc. Hắn càng thất bại càng hăng, dùng hết mọi thủ đoạn để ép Lạc Thượng mở mồm nói ra ba chữ. 44. Đôi lúc Lâm Đường Uyên cảm thấy đầu óc Phùng Bắc có vấn đề, chỉ muốn hét vào mặt hắn – mày có bị ngu không? Nhìn cậu ta muốn đ*t mày đến chết như vậy rồi, mày nói xem vậy là có thích hay không? Nhưng mà nói ra thì thô lỗ quá. Suy đi tính lại vẫn là để tên công tử ăn chơi Phùng Bắc này tự giác ngộ ra thì tốt hơn. Anh ta giờ không ở Bắc Kinh, mà là ở thành phố C – quê của Lạc Thượng. Lâm Đường Uyên cũng mới biết được lai lịch của Lạc Thượng không nhỏ, cha y tiếng tăm lừng lẫy, quyền cao chức trọng. Ở đây anh ta mở lại quán bar, còn gặp được người bạn mới. Một cặp tình nhân, nhưng cũng là cha con. Rất thú vị. (*) Hình như là một cặp luận loan, có 1 câu thôi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-trung-hoc-tuyet-voi-nhat/5062672/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.