Trận chung kết tiến hành đúng hạn, Lăng Mông rút trúng đế quốc, đối diện rõ ràng là một acc nhỏ mới tạo không lâu, chỉ có mấy lượt thi đấu được ghi lại mà tất cả đều là tham gia cuộc thi PK lần này.
[Đế quốc] Lemon: Acc chính của bạn là gì? Cấp bậc thế nào?
[Liên bang ] Apple: Cậu đoán
Câu trả lời quen thuộc này khiến Lăng Mông rùng mình.
[Đế quốc] Lemon: Nếu bạn thua phải nói cho tôi biết.
[Liên ban ] Apple: Không thành vấn đề, đến lúc đó phải thêm hảo hữu tôi
Trận chiến bắt đầu, Lăng Mông giám thị chặt chẽ nhất cử nhất động của đối phương, chưa được mười phút hắn bắt đầu kích động.
Quá giống! Phong cách rất giống Mang thần, thói quen giống nhau như đúc!
Vừa nghĩ đến khả năng có thể tìm ra thân phận thực sự của Mang thần, Lăng Mông không tự chủ nheo mắt lại, đây là biểu hiện hắn bắt đầu nghiêm túc.
Thăm dò đánh lén như bình thường, thay phiên chiếm hành tinh nhỏ chứa khoáng thạch, hai người ngươi tới ta đi giao phong bảy tám hiệp, biến trận chiến một chọi một thành đánh lâu dài.
Lăng Mông cực kì tin tưởng rằng Thiên Trúc này chính là người hắn muốn tìm, nhìn bộ dáng phát dục đáng khinh kia giống hệt với ấn tượng.
Hắn chỉ vừa mới không chú ý trong chốc lát đã bị đối phương cắt điện, để đáp lễ, hắn tặng một pháo cho nổ kho binh khí của Thiện Trúc.
[Liên bang] Apple: Không được bạn học yêu thương
[Đế quốc] Lemon: Như nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-may-nguoi-choi-game-that-loi-hai/2752234/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.