Đây là lần đầu tiên Đan Tra đến trụ sở của chiến đội chuyên nghiệp nhưng nhìn nhóc cũng chẳng vui vẻ gì.
– Em muốn đến chiến dội của VEGETABLE, anh lại dẫn em đến FRUIT làm gì?
– Em xem thường FRUIT à? Người ta là quán quân mùa trước với mùa trước nữa đó. Em mà vào VEGETABLE thì sau này sẽ là đối thủ của người ta, mang em đến đây thăm dò tình hình quân địch còn không chịu nữa hả, con nít vẫn chỉ là con nít thôi.
– Thế ai mới bị nhóc con đập cho ba trận đều thua cả ba? – Đan Tra liếc.
Lăng Mông: =_,=
– Cho bây đắc ý một lần đấy, tí nữa thể nào cũng bị đánh đến khóc cho xem!
– Hồi nãy anh cũng nói y như vậy.
– Nín.
Ba người được đưa lên phòng huấn luyện lầu hai. Các thành viên của FRUIT đã lâu không thấy Lăng Mông nên hôm nay gặp được đều vô cùng vui vẻ.
– Chanh baba! Nguyên mùa này chưa thấy cậu live stream lần nào đó nha!
– Lâu rồi không gặp há Dứa, còn cả Ứng Đào, Lịch Trí, anh Trâu Hữu Quốc nữa… Mọi người nhớ chuyên tâm thi đấu, bớt coi live stream tào lao đi.
Hướng Giao vừa kết thúc một trận xếp hạng và từ từ đứng lên khỏi ghế ngồi.
– Giới thiệu với mọi người, đây là em trai Mang Thần, Potato.
– Potato? Ai là Potato? – Đan Tra kháng nghị.
– Về sau em vào VEGETABLE nên phải lấy nghệ danh thế này này, nếu không người ta sẽ không nhận em đâu.
– Em mặc kệ! Em là Hawthorn!
– Sao cũng được. Bên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai/585949/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.