*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối đó Lăng Mông lại gửi cho Đan Trúc bao lì xì hai trăm đồng, gửi xong chính cậu cũng phỉ nhổ bản thân mình, cứ thấy thế này chẳng khác gì mua bán hàng hóa.
Đối phương vẫn nhận lấy trong vòng một nốt nhạc như lần trước, còn gửi lại cho cậu cái meme “Cảm ơn sếp”.
[Đan Trúc]: Sáng mai muốn ăn gì?
[Lăng Mông]: Bánh bẹp (4) ….
[Đan Trúc]: Ý em là cái món bánh bao nặn bị hỏng xong bị đập bẹp thành bánh bẹp ở căn tin 2?
[Lăng Mông]: Đúng……
[Đan Trúc]: Dạ thưa sếp, đã rõ thưa sếp.
[Đan Trúc]: Lần sau không cần gửi lì xì, hát một bài là được rồi.
[Lăng Mông]: Hôm nay hát còn chưa đủ nữa hả? Lúc sau tui hát muốn khàn cả cổ luôn nè.
[Đan Trúc]: Thế sáng mai bonus thêm một ly trà hạt ươi (5).
Lăng Mông che mặt, dịch vụ chăm sóc khách hàng của shipper Mang Thần đúng là chu đáo.
Có điều cậu không biết, khi Đan Trúc đang nhắn tin wechat với cậu, anh còn đang nói chuyện với phó phòng kênh live stream của Lăng Mông.
[Mangosteen]: Đồng chí Teddy.
[Bé Teddy Thu Thu]:?
[Bé Teddy Thu Thu]: Mang Thần ngài cứ nói!
[Mangosteen]: Avatar cô vẽ dễ thương lắm.
[Bé Teddy Thu Thu]: Cái này hồi trước anh có nói rồi nha. A! Anh lại muốn vẽ thêm cái meme nào nữa hả?
[Mangosteen]: Không, giả sử có người nào đó tìm cô muốn cô vẽ cho người ta thì….
[Bé Teddy Thu Thu]:?
[Bé Teddy Thu Thu]: Tui hiểu ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai/585914/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.