Lăng Mông vừa cầm di động còn sáng màn hình vừa nằm xoắn xuýt trên giường. Cậu mở khung chat trên wechat với Đan Trúc nãy giờ đã gần mười phút rồi, còn đang do dự không biết có nên trả lại tiền cho Đan Trúc hay không.
Đành rằng streamer nhận được quà từ fan đương nhiên là sẽ thấy vui vcl rồi, nhưng được người quen tặng và được người lạ chưa từng gặp mặt tặng, cảm giác vẫn khác nhau rất nhiều, cứ cảm thấy ngại ngại thế nào ấy.
[Đan Trúc]: Ngủ ngon.
Trong lúc Lăng Mông còn đang xoắn xuýt thì Đan Trúc đã gửi tin nhắn đến trước rồi. Đầu óc Lăng Mông vì thế mà kích động, liền gửi cho Đan Trúc một bao lì xì hai trăm đồng.*
*200 đồng CNY = hơn 670.000VND
Vừa gửi xong là Lăng Mông thấy hối hận ngay, hai trăm đồng không ít không nhiều thế này có nghĩa lí gì đâu, chỉ mua được cái cổng của cat house là cùng.
Vậy mà đối phương nhận lì xì trong vòng một nốt nhạc, màn hình điện thoại hiển thị Đan Trúc đang nhập tin nhắn.
[Đan Trúc]: Anh khẳng định năng lực live stream của em, vậy mà em lại muốn bao dưỡng anh là sao?
[Lăng Mông]: ……
Tự nhiên hết xoắn xuýt luôn rồi làm sao bây giờ? Thậm chí còn có kích động muốn lấy lại tiền lì xì nữa!
[Lăng Mông]: Lão tài xế, anh dạy tôi đi, anh luyện được chiêu vừa bật động cơ đã tăng vọt lên vận tốc 200km/giờ như thế nào hay zậy?*
*Ý Lăng Mông là “Đang nói chuyện đàng hoàng mà sao anh cứ tổ lái sang mấy chuyện mờ ám nhanh quá zậy”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai/585904/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.