*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Mông cũng chả hiểu vì sao lúc ấy mình lại đồng ý thêm Đan Trúc làm bạn tốt, giờ lại còn tổ đội với anh ta. Những lúc không vui, hai bên má lại phối hợp với Lăng Mông, lúc thì phồng lên như một bé hamster, lúc lại phồng lên như con cá nóc.
– Nhìn qua đây! – Bạn cùng phòng giơ di động chụp mấy phát.
Lăng Mông không nói chuyện được, liền trừng đôi mắt to tròn ra dọa hắn.
– Cái mặt này của mày mà làm thành meme thì mày hot chắc rồi có biết không hả? – Lăng Mông tức giận, nhắm chuẩn mục tiêu rồi xuất ngay một chiêu “cá nóc phụt khí”*.
*Đây là chiêu cá nóc phụt khí aka phồng mang lè lưỡi =))
Đan Trúc tổ đội 3v3, người qua đường may mắn vừa nhập bọn liền tỏ ra kinh ngạc vãi nồi.
[Đế quốc] GuestC: OMG! Mang Thần!!!
[Đế quốc] GuestC: Đậu xanh? Chanh baba???
Lăng Mông câm nín, thái độ trước sau khác biệt đến mức này luôn hả?
[Đế quốc] GuestC: Tui thế mà lại được xếp chung với cả hai người, có phải tui nên đi mua sổ số không??!
[Đế quốc] Mangosteen: Đang bật trao đổi bằng giọng nói đó.
[Đế quốc] GuestC:!!!
[Đế quốc] Mangosteen: Bảo bối ơi, em có nói chuyện được không?
[Đế quốc] GuestC: Có!!!
[Đế quốc] Lemon: …
[Người qua đường này đúng là biết tạo drama 2333]
[Chanh baba tức muốn rò điện luôn rồi kìa]
[Rò điện cái quái gì, chanh mà rò điện không sợ bị giật sao?]
Lăng Mông tằng hắng rồi nói:
– Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sinh-may-anh-choi-game-that-loi-hai/585894/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.