"Đường thúc..."
"Hử?"
"Đau quá..."
"Đau? Vừa rồi mày cũng không kêu đau."
"Ở đây này, " ngón tay trắng nõn mỏng manh xoa xoa ngực "ở đây đau quá."
Người đối diện bật cười, thủ đoạn của gã thanh niên thật sự rất ngu ngốc và ngây thơ.
"Mò mẫm sĩ diện cãi láo."
"Đường thúc, chú có thể đừng ở bên trong cameras xem cháu"
"Ai mẹ nó nói cho ngươi?"
"... Không có người nói cho cháu biết... Cháu không ngốc.."
"Mày còn không ngốc, không phải mẹ của mày thích cái lão già kia mày còn không thiếu tâm nhãn?"
"... Cái kia.. Chú có phải hay không cũng có chút yêu thích cháu..."
"Thích mày? Mày lại để cho nhiều người chơi qua như vậy tao sẽ thích mày?"
Người đối diện rơi nước mắt, "Vậy tại sao chú còn đến bôi thuốc cho cháu."
"..."
"Vậy chú như thế nào mà bởi vì cháu mà đi đánh người khác."
...
"Sao mày không hỏi tại sao tao lại tìm người như vậy đến thao mày, sau đó mỗi ngày video đi đâu rồi, " Đường Bội hắc hắc mà cười cười, vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi, "Cho mày bôi thuốc là sợ mày bị người ta thao hư mất, tao đi đâu xem được kịch vui a."
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nước mắt trào ra mãnh liệt, "Cháu không tin."
"Tao không quản mày tin hay không " Đường Bội ngậm trong miệng một điếu thuốc, thần sắc nghiền ngẫm,"Nào, nhấc lên đi, không đến"
"Chú là biến thái hay là chú không được?"
Đường Bội đột nhiên thay đổi sắc mặt, giơ tay muốn tát người này, nhưng cuối cùng hắn lại làm rơi bình thuốc trong tay rồi bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sac-nhu-dao/202379/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.