Người bên cạnh ngủ không yên giấc, không bao lâu đã buông tay Thẩm Hàm ra, tự lăn sang một bên ngủ.
Thần Hàm cử động cổ tay tê dại, quay sang nhìn người bên cạnh.
Cả khuôn mặt Đường Tử Yên vùi vào trong gối, áo sơ mi lộn xộn, lộ ra vòng eo quyến rũ.
Nhưng trong mắt Thẩm Hàm lại là sự quyến rũ nguy hiểm.
Lỡ như hắn bỗng nhiên tỉnh lại cường bạo mình, tuy nói thể lực có thể không bằng mình, lỡ có súng hay gì ấy thì mình cũng đành phải nhẫn nhục chịu đựng.
Ôm theo suy nghĩ ấy, Thẩm Hàm bị dọa sợ cả đêm không chợp mắt.
Kiên trì đến lúc trời sáng thì có hơi mơ hồ.
Đầu óc hỗn loạn, nghĩ rằng nếu Đường Tử Ngôn yêu cầu mình phục vụ hắn thay Dương Lộ, tại sao không trực tiếp tìm Dương Lộ, tại sao phải tìm người thay thế?
Đang nghĩ mãi mà không hiểu, người bên cạnh bỗng nhiên trở mình, ngồi dậy.
Thẩm Hàm đột nhiên mắc nghẹn, vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ.
Trong phòng sau nửa ngày không có một chút động tĩnh.
Thẩm Hàm cảm giác hắn hẳn là đang đánh giá mình, dù sao ngủ một giấc thức dậy phát hiện có một người bên cạnh ai cũng không khỏi tò mò.
Nhưng mà Đường Tử Ngôn đúng là đang dò xét Thẩm Hàm.
Mày rậm như kiếm, môi mỏng như giấy, hữu ý vô tình phản ánh một người không tương xứng, một đoạn chuyện xưa như lật lại.
Quan sát một lúc, Đường Tử Ngôn cúi đầu bắt đầu cởi cúc áo sơ mi chưa cởi lúc trước khi đi ngủ, "Đừng giả vờ nữa, dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sac-nhu-dao/202371/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.