Nhất thời, bên ngoài hành lang vô cùng yên tĩnh, người bên trong hơi ngẩn ra. 
Du Hậu bởi vì kêu gào mà mặt lộ ra chút vặn vẹo, "Nhào vô!" 
Sau đó phòng 1530 truyền ra tiếng đánh nhau loạn xạ cùng những tiếng chửi rủa khó nghe hỗn tạp. 
Mọi người bên ngoài đang đi xem náo nhiệt thấy vậy cũng không có hứng thú, đều tản đi, chỉ còn lại có mấy người đứng ở nơi đó.Thẩm Hàm tự nhiên là đi xem người thuận mắt nhất trong đám người đó. 
Người nọ nhìn về phía Thẩm Hàm, tuổi không lớn lắm, cách ăn mặc hợp thời trang, người lớn lên không thể nói xinh đẹp, lại nhìn xem rất vừa mắt, lông mày hơi nhướng lên trông có vẻ độc đoán. 
Lão Vương rất khách khí đi qua nói chuyện, "Dương Lộ, bằng không thì mày về trước đi, bên này tao cùng Du Hậu giải quyết." 
Dương Lục làm như không nghe thấy, nhìn về phía Thẩm Hàm. 
Mặt Thần Hàn không có biểu cảm gì, nhìn Dương Lộnhiều như vậy, cũng không có cảm thấy quá kiềm chế. 
Vết bớt của người đàn ông đột ngột lộ hiện ra dưới ánh sáng. 
Dương Lộ trầm mặc nhìn Thẩm Hàm "Mày là cao phục mới tới?" 
Thẩm Hàm cười cười, "Không phải, tôi là họ hàng của Du Hậu." 
Dương Lộ trong mắt không giấu được vẻ khinh thường, trầm mặc không nói. 
Tiếng đánh nhau trong phòng càng lúc càng lớn, vật nặng đập vào tấm cửa, phát ra tiếng răng rắc, Thẩm Hàm trong lòng xiết chặt, nhưng anh thấy xung quanh mọi người vẫn coi như bình thường, không một ai có ý định đi vào và giúp đỡ. 
Dương Lộ điềm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sac-nhu-dao/202368/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.