Đã lâu mà vẫn chưa có điện, người nằm trên giường tỉnh dậy, trước mắt là màu đen như mực, áp đến nghẹt thở.
Thẩm Hàm bỗng nhiên nghiêng đầu, "Đi thôi.."
Đường Tử Ngôn sững sờ, "Đi đâu?"
Thẩm Hàm ngồi dậy nói chuyện, trong bóng tối tìm quần áo mặc lại, "Đi ra ngoài mua pin, ngọn nến, hoặc là cái khác cái gì, chắc không cúp điện hoàn toàn đâu."
Đường Tử Ngôn lên tiếng, sau đó đứng dậy bắt đầu sờ quần áo, Đường Tử Ngôn lên tiếng lần đầu tiên sờ được một cái ống quần, bất luận là của ai, hắn đều nghĩ trước mặc vào.
Người bên cạnh bỗng nhiên cười ngả nghiêng.
Đường Tử Ngôn rất không thể giải thích được, tưởng tìm được cái áo sơ mi, nhưng là sờ một cái quần tây.
Thẩm Hàm cười ngã xuống giường, "Tôi đang nghĩ sao cái quần này lại nhỏ thế, mặc thử một cái mới biết là ống tay áo...."
Đường Tử Ngôn cười theo, ném cái quần trong tay qua, "Không cho cậu mặc áo vào chân."
Thẩm Hàm đem áo vừa mặc cởi ra,"Đó là chắc chắn."
Sau lại yên lặng mặc quần, mò chìa khóa xe dưới sàn như mắc cá.Đường Tử Ngôn cũng mặc quần áo tử tế, hai người liền đẩy cửa xuống lầu.
Thẩm Hàm chạy xuống trước.
Đường Tử Ngôn vịn lan can cầu thang, bước xuống từng bước.
Người đã xuống dưới lầu lại chạy lên.
"Đưa tay cho tôi."
Đường Tử Ngôn định cự tuyệt nhưng tay đã bị người nắm rồi.
Lần đầu lớn lớn như vậy vậy mà bị người ta nắm tay, có chút khó xử.
Đường Tử Ngôn rút về tay, Thẩm Hàm tự nhiên nắm lấy cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-sac-nhu-dao/1311870/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.