“Người đâu?” Hai chữrõ ràng không nặng không nhẹ, nhưng giờ phút này lại khiến cho ngườinghe cảm lạnh lẽo thấu xương, không nói nên lời.
Em trai đốiphương tận mắt nhìn thấy Trần mỗ bị người ta bắn chết mà cả người runlẩy bẩy, hồn vía lên mây, súng của vệ sĩ đã vững vàng đặt say gáy cậuta.
“Dẫn đường đi.”
Bất luận là lúc nào, liên quan đếnmạng sống vĩnh viễn là sự uy hiếp trực tiếp mà hữu hiệu nhất, vì thế,không lâu sau, đám người Giản Phong đã tìm được căn phòng cuối hành lang tầng hai.
Cửa phòng không tiếng động mở ra, đám người nối đuôi nhau theo vào.
Tầm mắt Giản Phong theo tấm ván cửa bị đẩy vào, giờ phút này rơi xuống bóng hình người con gái đang nằm dướiđất.
Không một chút do dự, Giản Phong bước từng bước dài đi đến.
Ngón tay thon dài không chần chừ mà kéo miếng vải đen bịt mắtAn Hòa xuống,nhìn thấy gương mặt cô ửng đỏ khác thường, Giản Phong theo bản năng đưatay sờ lên cái trán trơn bóng của cô.
Quả nhiên nóng hơn bình thường.
Nhất thời trong lòng sinh ra cảm giác đau lòng cùng hối hận.
Giản Phong hơi cuối người xuống, vững vàng ôm lấy người đang mê man vào lòng, bế lên.
“Thiếu gia.” Đám tùy tùng hai bên thấy vậy định đi tới nhận lấy.
“Tránh ra.” Mệnh lệnh nói ra, rõ ràng không cho làm trái, hơn nữa còn mang theo chút tức giận.
Đám vệ sĩ thấy thế lập tức tránh sang hai bên mở ra một lối đi lớn ở giữa.
--- ------ ------ ---- Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-quan-nu-ga/2770030/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.