Nam Phương Hải Triều (Sóng thần phương nam)
Tác giả: Tạp Bỉ Khâu
Edit: Quá khứ chậm rãi
Chương 16
Vi Gia Dịch đứng một cách bối rối, nhìn vào gương bắt gặp ánh mắt của Triệu Cạnh, biết rằng mình lén trốn đi để nghe điện thoại là sai nên không động đậy, chỉ im lặng cùng Triệu Cạnh chụp ảnh.
Triệu Cạnh chụp vài tấm, đưa lại máy ảnh cho anh: "Về rồi chép ra gửi tôi."
Vi Gia Dịch nhận lấy, nói "Được", rồi ngẩng đầu hỏi: "Anh còn giận không?"
Thấy Vi Gia Dịch thành khẩn nhận sai, rõ ràng muốn làm mình vui, Triệu Cạnh trong lòng thoả mãn nhưng ngoài mặt lại tỏ ra không có gì, thử anh: "Anh thấy sao?"
Hy vọng Vi Gia Dịch chủ động nói hết những điểm quan trọng.
Vừa rồi Vi Gia Dịch bỏ đi nghe điện thoại, Triệu Cạnh vốn không vui, nhưng chưa đến mức giận dữ, cái làm anh không hài lòng chỉ là thái độ và sự lơ là của Vi Gia Dịch với mình — chẳng qua chỉ cần hỏi vài câu là biết ai gọi, tại sao phải đi xa nghe? Có điều gì mình không thể nghe?
Nhưng sau khi ngồi khó chịu trên sofa vài giây, Triệu Cạnh chợt nhớ lại một chuyện: tối ngày hôm sau trận sóng thần, khi Vi Gia Dịch bận rộn an ủi ám ảnh sau chấn thương của Triệu Cạnh, cuộc điện thoại phá vỡ bầu không khí ấm áp của họ, Vi Gia Dịch đã dùng từ khóa như "em gái anh", "đang quay phim", "người bận rộn".
Triệu Cạnh mới ngộ ra, lúc đó người ở đầu dây bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phuong-hai-trieu-song-than-phuong-nam-/3720646/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.