Mao vận hàn đứng ở tháp cao nhìn về phía trời tây, Tiếu An đứng bên cạnh, khi tới chỗ này tiếu an liền buông nàng ra, cả hai đứng trên tháp cao nhìn xuống toàn bộ đế vương thành.
Nhìn thông thông thường tiếu an tản mát ra hơi thở tôn quý, Mao vận hàn không có truy vấn thân phận của tiêu an mà nhìn về phía trên xa đến xuất thần.
"Đang suy nghĩ gì?" Tiếu an đột nhiên hỏi.
"Vị hôn phu của ta!" Mao vận hàn nhìn phía chân trời nói.
Tiếu an mi nhăn thành một đường.
"Nhưng không phải ngươi!" Mao vận hàn lại nói.
Tiếu An thâm thúy cười, cũng không có đáp lời, cùng mao vận hàn sóng vai đứng ở tháp cao nhìn phương xa.
________________
Trở lại học viện Cáp Tư Lợi, học viện đã muốn khôi phục bình thường lại, giống như ngày hôm qua đại chiến chưa từng xảy ra,mà ngay cả dấu vết chiến đấu lưu lại cũng bị rửa sạch sẽ bóng lón, nếu không bởi vì mao vận hàn ngày hôm qua đại chiến lòng còn sợ hãi, mao vận hàn cơ hồ cho rằng hôm qua hết thải chỉ là một giấc mộng mà thôi.
"Bọn họ bị gia gia dùng huyền lực xóa đi trí nhớ, cho nên đã muốn không còn nhớ rõ hôm qua chuyện gì đã xảy ra." Phía sau mao vận hàn đột nhiên truyền đến giọng nói của mao liệt dương.
Mao vận hàn nghi hoặc hỏi mao liệt dương:"Đệ tử học viện bị xóa trí nhớ, người ở hoàng thành thì sao? Ngày hôm qua trận đại chiến kia phát ra uy chấn mãnh liệt khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phuc-hac-gap-nu-vo-luong/3060062/quyen-01-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.