Ánh tà dương dần dần ngã về tây, hoàng thành đế đô nhiễm một tầng ánh sáng nhu hòa ấm ấp lộng lẫy không kém phần cổ kính, Mao Vận Hàn ở nhà Tiếu An dùng qua cơm chiều vừa xong thì Tà Lão xuất hiện còn chưa vào phòng, xa xa Mao Vận Hàn đã cảm nhận được hơi thở của lão.
"Lão nhân!" Mao Vận Hàn không nhìn lão ta hừ lạnh một tiếng, Tà Lão đi vào đến bên người nàng không nói một tiếng.
Lão thấy trong cơ thể nàng Huyễn Thần nguồn sinh lực và đấu thánh lực cuồng bạo đã thu liễm, lão thở nhẹ nhõm một hơi, sao đó hừ một tiếng không để ý Mao Vanajn Hàn nửa.
"Người cứu ta ai" Mao Vận Hàn trực tiếp hỏi nghi vấn trong lòng mình.
Tà Lão kinh ngạc nhìn Mao Vận Hàn, nàng không biết?
"Làm sao vậy?" nàng nghi hoặc nhìn lão, lúc ấy thì nàng đã hôn mê mất đi ý thức, khi tỉnh lại thì đã ở nhà Tiếu An rồi.
"Không có gì " Tà Lão kì quái nói.
"Người cứu ta đích thị là ai?" Mao Vận hàn lại hỏi, trực giác nói cho nàng biết, người nọ chính xác không phải Tiếu An.
"Không biết" tà lão lạnh giọng nói.
Mao Vận Hàn bậc cười nói:" Trên đời này cư nhiên còn có chuyện mà lão không biết?"
Tà Lão hừ lạnh một tiếng, đấu khí màu tím đem Mao Vận Hàn đánh bay lên thiên không.
Mao Vận Hàn kinh hãi, lão nhân này muốn làm gì?
Trong đan điền của nàng tuy có Huyễn thần nguồn sinh lực cùng đấu khí lực, nhưng đã bị Tiếu an phong ấn gần như hoàn toàn, lúc này nàng chẳng qua chỉ là một cái huyền huyễn sư cùng chiến sĩ bình thường mà thôi, làm sao đỡ được đấu khí của Tà Lão chứ.
Bay ra ngoài Mao Vận Hàn lưu loát xoay mình một cái vững vàng đứng trên mặt đất, nhìn cảnh vật xung quanh bốn phía quen thuộc Mao Vận Hàn không khỏi miệng giật giật, này lão tà đúng là đủ ác, cố tình đem nàng đánh tới Mao gia.
Từ sao khi tỉnh lại, Mao Vận hàn không có dịch dung, lúc này nhìn khuôn mặt của nàng hạ nhân mao gia không kinh ngạc mới lạ.
Mao Vận Hàn không thèm để ý tới vẻ kinh ngạc của hạ nhân, từ từ hướng viện của mình đi đến, còn chưa đi đến đã bị vài bóng dáng chặn đường, nhìn phía trước chính Mao Liệt Dương, Mao Trác suất, Xá Úy, Mao chấn tiêu cùng vẽ mặt lo lắng cùng biểu tình khiếp sợ, Mao Vận Hàn vẻ mặt thản nhiên.
"Hàn Nhi! Ngươi không sao chứ?" Mao Liệt Dương lo lắng hỏi .
Mao Vận Hàn nở nụ cười.(banyteen-dienanlequydon)
Một bên Xá Úy khiếp sợ nhìn Mao Vận Hàn, lắp bắp nói:"Ngươi, ngươi là tam tiêu thư?Cái kia dùng châm trị liệu,là cô gái cứu toàn bộ Lan Đức hoàng thành?"
Đều nói Mao gia tam tiêu thư là một phế vật lại bộ dạng xấu xí vô cùng, hắn như thế nào gặp tam tiểu thư chẳng những tài hoa hơn người, còn bộ dáng khuynh quốc khuynh thành? Nếu như nói khuôn mặt này xấu xí vậy trên đời này không mỹ nhân.
Từ thời khắc khi nhìn đến khuôn mặt kia, Mao chấn Tiêu liền sững sờ ngay tại chỗ, Xá úy nói gì đó hắn căn bản không nghe thấy, đầu óc trống rỗng, chung quanh hết thảy dường như không tồn tại, duy nhất chỉ còn mao vận hàn tuyệt sắc đứnh ở kia.
"Liên nhi!" Mao chấn tiêu nhịn không được kinh hô.
Mao trác suất chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liếc nhìn mao chấn tiêu, lấy tay chưởng một phác vào sau ót mao chấn tiêu nói:" uất ức!"
Mao Chấn tiêu bị đánh tỉnh, mất tự nhiên nhìn về phía mọi người.
"Ông nội, xá đại sư, ca ca!"Mao Vận Hàn hướng mọi người chào hỏi, chỉ bỏ qua Mao chấn Tiêu.
Mao Chấn tiêu sắc mặt tối sầm, khẩu khí không tốt nói:" Trong mắt người có hay không người phụ thân này?"
Mao Vận Hàn cười lạnh, lúc này nàng đã muốn tháo xuống ngụy trang, không nghĩ sẽ còn lấy lòng ông như ở quá khứ, huống chi nàng nguyên bản tính ở lại học viện không trở về, nếu không phải tà lão ném nàng tới đây, nàng không cần quay về Mao gia đâu.
Nhìn đến Mao Vận Hàn đầy kêu ngạo, Mao chấn tiêu nén giận hắn lạnh lùng nói:" Mặc kệ người trong mắt có người phụ thân này hay không, người vĩnh viễn là người của Mao gia, trên người ngươi chảy dòng máu của Mao gia".
Lời nói của Mao chấn tiêu làm cho Mao liệt Dương chấn động thân hình run rẩy.
Mao Vận Hàn giống như nghe được chuyện cười gì đó bình thường, ý vị thâm trường hỏi ngược lại " Phải Không" Nếu không có trong thư phòng nghe lén hắn lầu bầu, nàng thật đúng là đã cho mình là nữ nhi của hắn rồi.
Mao Liệt Dương khẩn trương hỏi Mao Chấn Tiêu: " Phụ thân, Hàn nhi nàng, nàng là muội muội của ta sao?"
Đứng ở một bên Mao Trác Suất thở dài một hơi nói:" Hàn nhi là muội muội người, cùng cha khác mẹ chính thực muội muội"
Mao Liệt Dương sắc mặt tái nhợt lùi về sau mấy bước, làm sao có thể? Lúc còn rất nhỏ từ trong miệng phụ thân biết được nàng không phải là muội muội của của hắn, chiếu cố nàng, chẳng qua chỉ thực hiện với cái nữ nhân kia mà thôi, nhưng hiện giờ nàng chính là cái nữ nhân ở trong vạn thú sâm lâm kia, tim hắn đã động, tình cảm cỏn chưa kịp biểu lộ, sao liền phong hồi lộ chuyển, người trong tâm liền biến thành muội muội sao?
Mao Vận Hàn củng kinh ngạc nhìn Mao Trác Suất, lấy hắn đức cao vọng trong, cũng không phải người hồ ngôn loạn ngữ.
Nhìn đến Mao Vận Hàn biểu tình không tin, mao chấn tiêu trong mắt hối hận chợt lóe, hắn nhìn nhìn mao Vận hàn thật sâu nói:" Người là đức bé mà ta cùng Liên nhi sinh ra"
Mao vận Hàn rét lanh nhìn hắn, lạnh lùng nói:" người xát đinh ta chính là đứa bé cùng nữ nhân của người sinh ra?" không phải mẫu thân cùng người khác sinh ra loại tạp chủng như ta?
Mao chấn tiêu kinh hãi nhìn Mao Vận Hàn.
Mao Vận Hàn lạnh lùng nhìn hắn cười.
Đột nhiên, trong mắt mao chấn tiêu nàng thấy được sự ấy náy sâu sắc, mao chấn tiêu thanh âm mềm nhũng nói:" Sai lần rồi, hết thải đều là sai lầm rồi, người mới là nữ nhi của ta, Mao Văn mới là cái loại dả chủng kia, ta cư nhiên coi con người khác thành bảo vật, đem nữ nhi mình.... .........Hàn nhi, Phụ thân thật xin lỗi con!"
Nàng không tin!
Mao vận Hàn băng lạnh nhìn mao chấn tiêu, nàng mới không thưa nhận nàng có người cha như vậy.
Mà Mao liệt Dương cả người cứng đờ tại chỗ, Hàn nhi thật là muội muội của hắn?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]