Hoàn Nhi chạy theo bên cạnh Lạm Tranh, ngẩng đầu lên nhìn thấy khung cảnh phía trước là một khu rừng xanh um tùm cách biệt với làng, như thể chia rõ hai ranh giới với ngôi làng, nhưng còn chưa kịp vui mừng thì Cao Tự đằng sau đã loang choạng xém chút nữa té ngay dưới đất, may mắn là cô kế bên đỡ được.
"Ngươi sao vậy?". Hoàn Nhi lo lắng hỏi, nhìn mặt Cao Tự hình như có vẻ không ổn thì phải?
Cao Tự lắc đầu cố giữ bản thân tỉnh táo, cười cười. "Không sao vấp đá thôi, mau lên, phía trước là khu rừng rồi".
Lạm Tranh chạy ra đầu tiên ngó nghiêng cũng quanh, rồi đi thẳng một mạch tìm loại cỏ có hình dạng như cái anh thấy khi nhìn Vũ Phi Hạ lấy cỏ ra từ trong giỏ để chữa độc cho Hoàn Nhi, may mắn là loại cỏ này mọc rất nhiều quanh khu rừng, anh nhanh chónh nhổ mấy cọng liền, rồi chạy về phía Hoàn Nhi và Cao Tự đang ngồi nghỉ ngơi.
Hoàn Nhi cau mày thắc mắc tính hỏi 'anh lấy cỏ để làm gì?', liền thấy Cao Tự rất tự giác mà vén tay áo bên phải đã bị độc ăn gần như hoại tử đến thối rửa lên cho Lạm Tranh xem.
Hoàn Nhi thấy vết thương thì không khỏi hít một ngụm khí lạnh, vì sao trong nội dung truyện lại chẳng có khúc Cao Tự bị thương vậy? Hay hắn bị lúc cô bất tỉnh?
Lạm Tranh thành thạo nghiền nát cỏ ra mà đắp lên cho Cao Tự, sau đó đưa một ít bảo Cao Tự nhai cho ra nước rồi nuốt nước của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-xuyen-khong-mau-quay-tro-lai/3350058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.