Tân Tử nhìn Tư Đồ Thuần lại nhìn bát mì trước mặt chần chừ một lúc mới bắt đầu động đũa.
Hắn ăn chính là vì nể mặt Tư Đồ Thuần mà thôi, tuyệt đối không có chuyện Tân Tử muốn ăn những thứ này.
Tân Tử gắp một đũa mì bỏ vào miệng, mì tuy béo nhưng không ngấy, nấm chỉ vừa chín tới, lúc xào nấm lửa không quá lớn nên vẫn lưu lại độ dai vừa phải, Tân Tử ăn một đũa liền ăn thêm một đũa.
Tân Tử ăn hết mì trong bát còn có chút nuối tiếc mà liếm khoé môi còn lưu lại nước sốt.
Tân Tử đánh mắt nhìn vào đĩa mì sạch bong của Tư Đồ Thuần liền cụp mắt.
Tư Đồ Thuần sao lại không nhìn ra Tân Tử muốn ăn thêm chứ? Chẳng phải lúc đầu còn nói thức ăn cô nấu ăn vào sẽ nhập viện?
Tư Đồ Thuần rất dễ mềm lòng nhất là với người đẹp lại dễ mềm lòng hơn người khác nhiều.
Thử hỏi một khuôn mặt soái làm ra biểu cảm như mèo con bị uất ức, có cô gái nào không mềm lòng sao?
Nếu có thì người này quá trâu bò rồi, còn có thể kháng cự lại sức hút như vậy cũng thật tài.
Tư Đồ Thuần:" Trong tủ lạnh còn mì để tôi nấu thêm cho chú?"
Tân Tử không lên tiếng chỉ đưa mắt nhìn như ngầm đồng ý.
Tư Đồ Thuần thấy vậy liền nói tiếp:" Tôi nấu cho chú cũng được thôi, nhưng chúng ta trao đổi một chút."
Tân Tử nghi ngờ nhìn Tư Đồ Thuần:" Trao đổi?"
Tư Đồ Thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tro-thanh-nam-chinh-cuoc-doi-toi/2611412/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.