Tư Đồ Thuần đem một tờ giấy bên trong là số điện thoại, nhẹ nhàng đặt vào tay Tân Tử.
- Còn lại giao cho chú nha, chú muốn tra thì tra còn không tra thì không sao hết, tôi đẩy chú về ngủ.
Tân Tử đột nhiên ngẩn mặt nhìn cô.
Giọng nói có chút trầm khàn:" Trong nhà có người lớn tuổi? Bệnh không nhẹ?"
Tư Đồ Thuần muốn chữa cháy nhưng nghĩ thế nào cũng không tìm ra cách dập lửa liền dùng chiêu cuối cùng.
- Bữa trưa chú muốn ăn gì? Tôi nấu cho chú.
Tân Tử dù sao cũng không thù dai nhưng lại rất để bụng, chuyện này sau này nhắc lại hắn vẫn nhớ rất rõ.
Nhưng hiện tại sức tập trung của Tân Tử đều bị câu nói này kéo đi, còn hơi cúi đầu tai hơi ửng đó mà lên tiếng.
- Ngày hôm qua cô nói nướng chân gà cho tôi, còn có thịt.
Tư Đồ Thuần:" Buổi trưa tôi nhất định làm cho chú."
Cô đẩy hắn trở về thang máy liền chạy ra bên ngoài mà vẩy vẩy tay tạm biệt.
Thím Trần hiện tại đã dậy cũng không ngủ lại được, liền đi làm việc bên ngoài sân.
Tư Đồ Thuần chạy trở về phòng lao thẳng lên giường mà trùm chăn lại, như muốn dùng nó để áp chế được hơi lạnh vẫn còn trong cơ thể.
Cô biết Tân Tử không cần tra cũng biết người nào muốn hại mình, nếu không phải Tô Thị thì chính là người trong gia tộc họ Tân, hắn không ngu ngốc, Tư Đồ Thuần đoán được, Tân Tử chắc chắn cũng đoán được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tro-thanh-nam-chinh-cuoc-doi-toi/2611397/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.