Đoá sen trên trâm của người khác nhìn qua thế nào cũng cảm thấy rất tầm thường lại không có gì đặc sắc, nhưng được cài trên tóc Tư Đồ Thuần thì cho người khác cảm giác rất hợp mắt, tuy là một con hát nhưng lại không dung tục, đoá hoa sen cài lên cũng không làm người khác thấy bẩn mắt, mà như thưởng thức một tác phẩm được một hoạ sĩ tài năng hoạ lên, còn có thể chuyển động.
Từng cái nâng mắt hạ mí, như gãi ngứa lòng người khác, Đàm Lôi giờ phút này còn nghĩ bản thân thật sự gặp được ý chung nhân.
Bài này chỉ múa đến phân nữa, nhưng đạo diễn xuất thần mà xem, không ra hiệu cho bọn họ dừng lại.
Đạo diễn không ra hiệu, Tư Đồ Thuần càng không dừng lại, dù sao đây cũng là vai diễn đầu tiên của nguyên thân, cũng là vai diễn đầu tiên của Tư Đồ Thuần ở thế giới này.
Người đánh đàn phách gõ thêm vài nhịp mới dừng lại, Tư Đồ Thuần theo đoàn người lui xuống, còn liếc nhìn vào máy quay, e thẹn mà cúi đầu.
Đạo diễn ra hiệu, người hậu cần liền hiểu ý mà cầm loa hô lớn:" Cắt, màn một cảnh một, hoàn thành."
Tư Đồ Thuần còn tưởng phải quay lại thêm vài lần mới xong, không nghĩ tới chỉ quay một lần đạo diễn đã hài lòng.
Hoa Thần thấy Tư Đồ Thuần quay xong liền chạy tới phía này, Tấn Lỗi hài lòng chấp tay phía sau mà đi tới.
Tấn Lỗi:" Tốt, cảnh này rất tốt, buổi đầu khởi máy tiến độ như vậy cũng không tồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tro-thanh-nam-chinh-cuoc-doi-toi/2611388/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.