Tư Đồ Thuần nghe lời này liền bỏ miếng táo còn lại vào miệng, mới vỗ vỗ nhẹ lên mu bàn tay thím Trần.
- Thím nghĩ nhiều rồi, tin tức trong giới giải trí, thật giả lẫn lộn, sao có thể tin được chứ? Con sẽ không bỏ chú, còn Tân Hưu chỉ là bọn con đang thảo luận công việc, do bọn người kia ác ý canh góc chụp như vậy để hãm hại con.
Thím Trần nghe lời này mới yên tâm không ít, dù là sự thật hay không bà cũng nhất định sẽ tin lời cô.
Chỉ cần Tư Đồ Thuần không rời đi, thì cô nói gì bà cũng sẽ tin mặc kệ vô lý thế nào.
Tư Đồ Thuần trấn an thím Trần thêm mấy câu mới đem điện thoại chạy lên lầu.
Đứng trước cửa gõ ba cái, hô một câu nhỏ:" Chú không mở cửa tôi liền vào đó nha."
Cô nói xong liền đẩy cửa vào, như câu thần chú, nói như vậy cửa sẽ không ngăn Tư Đồ Thuần lại ở bên ngoài.
Tân Tử ngồi trước bàn đọc sách, vừa nhìn thấy Tư Đồ Thuần liền ngẩn đầu lên lại cụp mắt xuống như có chút chột dạ.
Tư Đồ Thuần đóng cửa lại liền nhấc một cái ghế tới bên cạnh hắn.
Tư Đồ Thuần:" Tôi về rồi chú ơi."
Tân Tử dùng một thẻ kẹp có hình hoa sen đặt vào trang sách đang đọc, để đánh dấu rồi mới đóng lại.
Hắn lấy từ trong ngăn tủ ra điện thoại, đặt trước mặt Tư Đồ Thuần:" Tôi lỡ tay ấn chặn cô, tôi không biết đường gỡ."
Tư Đồ Thuần lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tro-thanh-nam-chinh-cuoc-doi-toi/2611375/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.