Nhưng chuyện khu đất đó là của hắn, phỏng chừng giấu không được bao lâu, đến lúc đó người Tư gia sẽ đến đây cầu tình, bao nhiêu đạo lý cũng sẽ đem ra nói hết chỉ mong hắn đem mảnh đất bán cho Tư gia.
Cũng có thể sẽ thông qua Tư Đồ Thuần, khu đất đó đối với Tân Tử không quá quan trọng, dù sao trong tay hắn có không ít những mảnh đất có tiềm năng phát triển, còn khu đất Tư thị nhắm tới không phải không có tiềm năng phát triển, mà là khó phát triển hơn một chút, dù sao cũng là khu ngoại ô, ngoại trừ những phú nhị đại ăn chơi quậy phá cả đêm thì rất ít người vào thuê những khu như vậy.
Kiểu khách Tân Tử nhắm tới không phải là đám công tử ăn chơi quậy phá.
Tuy lúc đầu tiền kiếm nhiều thì cũng nhiều thật nhưng qua một thời gian bọn họ chơi chán rồi sẽ còn tới nữa sao?
Tân Tử hơi cúi đầu nhìn đôi dép dưới chân của mình.
Hắn không phải không bị tai nạn, lúc trước đúng là bị tai nạn thật, nhưng chân hắn không bị thương, chẳng qua Tân Tử muốn mượn thời gian này để nghỉ ngơi một chút, không nghĩ tới lại nghỉ ngơi lâu như vậy.
Tuy Tân Tử may mắn chân không bị xe tông trúng nhưng so với lúc trước đúng là có chút yếu hơn, cầu thang muốn leo cũng không thể leo quá hai tầng, nếu dùng sức chân quá nhiều chân hắn sẽ bị run đến lợi hại, bác sĩ cũng có nói qua, chân Tân Tử chỉ bị liệt vài dây thần kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phu-tro-thanh-nam-chinh-cuoc-doi-toi/2611371/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.